Sau khi Phó Dữ Duy hoàn thành công việc, được Trương lão bản mời qua, cười ha ha mà gót cho anh một chén trà, đầy mặt toàn ý tứ hài lòng với Phó Dữ Duy.
Ông nói anh đã được thông qua thử việc trước thời hạn, Phó Dữ Duy liền cùng ông khách sáo vài câu.
Công việc này đới với Phó Dữ Duy mà nói không phải việc gì khó, còn có chút thanh nhàn, chỉ cần làm tốt công việc của mình thì sẽ không có chuyện gì xảy ra, Trương lão bản là người không tồi, còn rất thoải mái.
Trước mắt, Phó Dữ Duy cũng không tính toán lì lợm la liến đối với Tạ Chước Lăng, vì như vậy sẽ phản tác dụng, đối với bản tính thiếu niên Tạ Chước Lăng, hai ngày này Phó Dữ Duy cũng coi như đại khái có chút hiểu biết về hắn.
Hôm nay, Thường Hưng rảnh rỗi đến tìm Phó Dữ Duy, “Ca, ta nghe nói Tạ tiểu thế tử bỏ vợ bỏ con, giờ bị tìm đến cửa rồi!”
Ngữ khí rất là tiếc nuối, chỉ hận lúc đó không có mặt ở hiện trường, bỏ lỡ một vở kịch hay đầy máu chó.
Sự tình phát sinh hôm qua, hôm nay cuối cùng cũng được truyền ra trong phạm vi nhỏ.
Phó Dữ Duy giả vờ không biết: “Thật sao? Sau khi thi đấu kết thúc ta liền rời đi.”
Thường Hưng cũng không có hoài nghi, ngược lại hưng phấn nói: “Ta nói a, đám công tử thế gia bọn họ sau lưng hẳn là không làm được chuyện gì tốt, bất quá người nương tử bị hắn vứt bỏ kia thật đáng thương, nghe nói trước công chúng hai mắt đẫm lệ, thần sắc đau khổ kìm nén, cầu hắn hồi tâm chuyển ý. Tạ thế tử kia, liếc liền không liếc nhìn nàng một cái, đầy mặt ghét bỏ cùng chán ghét, có điều tiểu nương tử kia lớn lên thật xinh đẹp, thế mà còn bị vứt bỏ, thật là một người đáng thương.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT