Thẩm Thuần chống tay đứng dậy, nhìn vào khe tủ quần áo nói: "Mèo con, mau ra đi, trong phòng thay đồ này có một ổ chuột, to gấp đôi em đấy, bị ăn thịt thì đừng trách anh."
Chuột? To gấp đôi cậu?!
Bạch Hồng toàn thân run lên, môi trường tối tăm vốn cảm thấy an toàn bỗng trở nên đáng ngờ, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể từ trong bóng tối nhảy ra một con chuột to hơn cậu lao tới cắn một phát.
Không không không, người đàn ông này có lẽ đang lừa cậu.
Trên mặt đất vang lên tiếng sột soạt, lông trên đầu Bạch Hồng dựng đứng, cậu lập tức chui ra từ dưới tủ, bám vào vật gần nhất leo thẳng lên, cho đến khi bị tay người đỡ lấy mới kêu lên "meo meo".
"Có vẻ lần sau không nên mặc áo len nữa rồi." Thẩm Thuần một tay đỡ chú mèo nhỏ đang treo trên vai, nhìn sợi chỉ bị tuột ra nói.
"Meo..." Bạch Hồng cúi đầu nhìn sợi chỉ móng vuốt mình vừa mắc vào, cẩn thận nhấc chân gỡ ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT