Sau khi cạo lông xong là đến bước bôi đủ loại thuốc mỡ. Khi còn lông che phủ thì chưa thấy rõ, nhưng giờ không còn lông, những vết thương nhỏ li ti trên da lộ rõ, có vết trông như bị vật nhọn cứa, cũng có vết trầy xước, trên những chiếc móng nhỏ xíu còn có cả vết bầm dập.
"Về nhà bôi thuốc mỡ đúng giờ " Bác sĩ nhìn những vết thương li ti khắp người liền thở dài  “Bị thương nhiều như vậy mà vẫn sống được, thật không dễ dàng.”
Thẩm Thuần nhìn chú mèo nằm dài vì mệt, đưa tay vuốt đầu cậu. Nếu thật sự là mèo con, chưa chắc đã bị nhiều vết thương như vậy. Chúng sẽ cảnh giác hơn với con người và thích nghi tốt hơn với việc dùng thân thể mèo để đối mặt với mọi hiểm nguy.
Những vết thương đó có vết do vật nhọn cứa, cũng có vết rõ ràng là do tự ngã. Dù vết thương đã đóng vảy, nhưng lúc mới biến thành mèo, chắc hẳn cậu đã rất đau khi vật lộn làm quen với thân thể mới.
"Meo..." Bạch Hồng ngẩng đầu nhìn Thẩm Thuần, có chút nghi hoặc, nhưng vẫn tiếp tục đặt đầu lên chân trước.
Những vết thương đó đều là lúc mới thành mèo mà bị, dạo gần đây cậu đã nhanh nhẹn hơn nhiều, đến chó cũng không đuổi kịp, chỉ là leo cây vẫn còn hơi khó.
"Đúng là không dễ dàng." Thẩm Thuần cúi đầu cười, “Từ giờ trở đi sẽ không phải chịu đói khát nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play