Ông Thẩm nghe họ thỉnh thoảng lại nói hươu nói vượn, nghĩ bụng rằng đợi bọn họ biết được đó không phải bạn học, mà là... cháu dâu thì hẵng khen tiếp.
Tạ Bách Viễn đến nhà vốn tưởng chỉ gặp bố mẹ của Thẩm Thuần. Biệt thự lớn như trong tưởng tượng, đâu đâu cũng có người giúp việc. Theo như trong phim ảnh, gia đình sẽ không hòa thuận, phụ huynh đều bận rộn công việc, huống chi là nhân vật như tổng giám đốc Thẩm thường xuất hiện trên báo tài chính, chắc chắn rất uy nghiêm.
Nhưng khi anh theo Thẩm Thuần bước vào cửa, đối mặt với sáu đôi mắt nhìn mình, trong một khoảnh khắc bỗng thấy choáng váng.
“Bách Viễn đến rồi à, đến thì cứ đến thôi, sao còn mang quà làm gì, thật là.” Bà Thẩm tiến đến.
“Chút lòng thành thôi ạ.” Tạ Bách Viễn hít một hơi, bảo mình phải bình tĩnh, nhưng nhìn một nhà đều là trưởng bối, còn đều là trưởng bối của Thẩm Thuần, Tạ Bách Viễn căng thắng suýt nữa thì đi hai tay hai chân.
“Bà nội, ông nội, bà ngoại, ông ngoại, bố, mẹ, đây là Tạ Bách Viễn, bạn con.” Thẩm Thuần cười rồi giới thiệu, đặt túi quà xuống, “Đây đều là quà hội trưởng tặng, mọi người xem thử đi.”
“Thật là, đứa trẻ ngoan, tốn kém quá rồi.” Bà nội Thẩm Thuần nhìn dáng vẻ của Tạ Bách Viễn nói, “Lần sau đến không cần mua quà đâu.”
“Vâng ạ.” Tạ Bách Viễn nghiêm túc đáp.
“Lần này Thẩm Thuần kết bạn tốt quá, nghe nói còn là hội trưởng nữa.”  Bà ngoại Thẩm Thuần ngồi bên cạnh Tạ Bách Viễn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play