Năm trước Tiêu Chẩn mới vừa đăng cơ, các loại đại sự chồng chất ở trên bàn, Tống Lan không mặt mũi nào lấy việc nhỏ của con trai nhà mình đi quấy rầy Hoàng thượng, lần này nếu Hoàng thượng chủ động nhắc tới con trai, qua hai ngày, Tống Lan tranh thủ khi không có Đồng Tuệ, bẩm với Tiêu Chẩn: “Hoàng thượng, khuyển tử ở Hàn Lâm Viện học hỏi mấy năm nay, chỉ có điều nó tư chất ngu dốt, đến nay cũng không nhìn ra có tiến bộ được bao nhiêu, vừa hay gần đây Thanh Châu còn thiếu một Tri huyện, thần muốn xin Hoàng thượng ân chuẩn, phái khuyển tử đi ra ngoài học hỏi kinh nghiệm. Nếu có thể làm được chút gì cho dân chúng địa phương, cũng không uổng phí nhiều năm nó đọc sách như vậy.”
Tống Tri Thời hiện giờ đang làm Hàn Lâm Viện Biên tu, giống Tri huyện đều là chính thất phẩm.
Có điều quan viên Hàn Lâm Viện làm việc bên cạnh đế vương, càng dễ được đế vương đánh giá cao, cơ hội thăng chức khác hẳn với Tri huyện ở xa tít bên ngoài
Tiêu Chẩn hỏi: “Đây là ý của Tống Thừa Tướng hay là ý của hiền công tử? Cũng đừng vì ngài tránh tị hiềm mà cố ý đẩy hiền công tử đi xa.”
Tống Lan: “Không, là khuyển tử nói với thần, Hàn Lâm Viện nhân tài đông đúc, khuyển tử tự nhận học vấn phẩm hạnh hoàn toàn không bằng đồng liêu, thường xuyên vì thế mà phiền não, mắt thấy khuyển tử càng ngày càng chán chường, thần mới cả gan xin Hoàng thượng để nó ra ngoài rèn luyện.”
Tiêu Chẩn: “Được rồi, để trẫm suy xét, sáng mai sẽ cho khanh câu trả lời.”
Ban đêm, Tiêu Chẩn cố ý chờ hai vợ chồng nằm trong chăn, mới nhắc tới việc này với Đồng Tuệ: “Nàng nói xem, thật sự là Tống Tri Thời tư chất không được, hay là Tống Thừa Tướng sợ ta bởi vì thù cũ năm xưa mà đối phó với cha con bọn họ, chủ động điều Tống Tri Thời đi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT