Đề cập đến triều chính hiện thời, Đồng Tuệ không nên hỏi Ngụy Kỳ quá nhiều, hơn nữa Ngụy Kỳ còn đang châm cứu, Đồng Tuệ giải đáp được thắc mắc xong là cáo từ.
Khi nàng ra ngoài, Chu Cảnh Xuân mở ngoại bào của Ngụy Kỳ che lên thân trên gầy gò của Thừa tướng gia, đỡ cho Ngụy Kỳ xấu hổ.
"Cô nương lớn lên ở nông thôn, lễ nghĩa không chu toàn, Thừa Tướng gia cũng đừng chấp nhất."
Đóng cửa lại, Chu Cảnh Xuân tiếp tục châm cứu cho Ngụy Kỳ, vừa xin lỗi thay cháu gái.
Ngụy Kỳ: "Cũng vì phu nhân có xuất thân áo thô, am hiểu sâu khó khăn của dân gian, mới có thể nghĩ đến mấy vấn đề này, nếu thuế thương có thể gia tăng, tiền triều triều đình hà cớ gì cứ mãi bóc lột dân chúng nghèo khổ."
Chu Cảnh Xuân: "Lão phu không hiểu những thứ này, chỉ biết trên quan trường thanh quan càng nhiều cuộc sống của dân chúng càng thoải mái, Thừa Tướng gia là một vị thanh quan, để phân ưu nhiều cho Hoàng thượng, để lo lắng thay dân chúng thiên hạ, ngài cũng phải kiên trì luyện tập Ngũ Cầm Hí, bằng không ngài ngã bệnh, quan trường sẽ mất đi một vị quan tốt."
Ngụy Kỳ: "..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT