Ngày thứ hai sau tiệc cưới, tất cả mọi người trong nhà họ Tiêu đều đến phủ Quốc công, xem Tiêu Dã cùng Nhan Minh Tú kính trà ông cụ Tiêu.
Ba chị em dâu Đồng Tuệ cũng uống trà Nhan Minh Tú kính các chị dâu, lại lần lượt tặng tân nương tử một phần quà gặp mặt, tặng quà gì ba chị em đã bàn bạc trước rồi, giá trị đều tương đương nhau.
Khi Hạ thị tặng trâm vàng cho Nhan Minh Tú, cảm khái nói: "Ta nói chứ, trong mấy nàng dâu nhỏ nhà chúng ta, Minh Tú là có phúc nhất đấy, khi ba chị em A Mãn gả vào cửa nào có được mấy thứ như thế này chứ, đến lượt Minh Tú, mọi người tặng quà không vàng thì cũng ngọc, nếu vào ba năm trước ta nằm mơ cũng không mơ nổi có một ngày ta sẽ sống xa hoa như thế này."
Nhan Minh Tú cúi mắt cười.
Tiêu Ngọc Thiền sẵng giọng: "Mẹ nói chuyện ngày xưa làm gì, sợ tứ tẩu không biết trước đây nhà chúng ta nghèo rớt mùng tơi đúng không?"
Hạ thị: "Ta chỉ thuận miệng nói có mấy câu, mà Minh Tú gả sang đây là vì lão tứ tuấn tú, đâu có để ý đến chuyện nhà chúng ta nửa đường phát tài."
Tiêu Dã: "Chẳng mấy khi thím hai lại còn khen cháu, ta thật sự là được dính phúc của tân nương rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT