Liên Kiều bế Từ Nhẫn Đông vào phòng, tiện tay khóa cửa lại.
“Viện phúc lợi của các anh có hoa nhẫn đông không?” Liên Kiều hỏi.
Bé Nhẫn Đông cau mày, lộ vẻ trầm tư. Một lát sau, anh lắc đầu.
“Không có à? Thảo nào…” Cậu dường như chợt nhớ ra chuyện gì thú vị, không nhịn được bật cười, đưa tay xoa nhẹ mái tóc của Từ Nhẫn Đông. “Thảo nào hồi đó em gọi anh là Hoa Hoa mà anh không phản ứng gì.”
Không ngờ Từ Nhẫn Đông vẫn nhíu mày, khuôn mặt nhỏ nhắn lại mang theo dáng vẻ của một người trưởng thành, trông vô cùng không hợp.
Anh “a, a” hai tiếng, lại lắc đầu.
“Hửm? Nghĩa là sao?” Liên Kiều không hiểu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play