Nhưng lúc này, khí thế trong giọng nói bà ta ngày hôm qua đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là giọng điệu có phần dè dặt.
Bà ta hỏi: “Đại Tráng, những người dưới lầu… đều do em giết à?”
Không gian bẵng đi trong vài giây đầy tế nhị.
Một giọng nam thô bạo đáp lại: “Tôi đã cảnh cáo chị rồi, đừng có gọi tôi bằng cái tên đó nữa, gọi tôi là đại ca Điêu đi. Thời thế giờ đã khác, nếu không phải nể mặt vì chị là chị gái tôi, tôi chẳng thèm cho hai vợ chồng chị đến đây để bảo toàn mạng sống đâu.”
“Phải, phải, bọn tôi biết… đại… đại ca Điêu.” Là tiếng của Uông Khánh, “Chúng tôi cũng theo yêu cầu của cậu mà đầu hàng rồi đấy thôi. Thằng nhóc ấy tích trữ được kha khá đồ hộp với lương thực đó chứ!”
“Chậc, chỉ chừng ấy của bọn ông thôi á, đủ cho anh em chúng tôi rỉa được mấy hôm? Có mỗi thông tin chỗ tìm súng là còn chút giá trị.” Một gã từng lên tiếng trước đó chen lời, “Chẳng phải đại ca còn nể tình có chút quan hệ ruột rà máu mủ nên mới tốt bụng giúp đỡ hai người à?”
Một kẻ khác bất mãn lên tiếng: “Đúng đấy, vợ chồng ông còn không báo rõ tình hình. Thằng nhóc ấy tay chân cũng lanh lẹ phết, còn làm bị thương hai anh em chúng tôi nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT