Người đàn ông nhìn về phía trước, nếu định vị của chiếc điện thoại còn lại chính xác, những người kia và kẻ bắt họ khả năng cao là đang ở trong một siêu thị tổng hợp ngay khúc quẹo.
Điện thoại của Mặc Ngải rơi trên con đường nằm cách siêu thị một đoạn, không chừng là cậu ấy cố tình để lại làm dấu chỉ đường cho Thời Hàn Lê. Dù không biết Thời Hàn Lê có liều mình đi cứu họ hay không, nhưng ý muốn tự cứu mình luôn là bản năng của con người.
Người đàn ông tự biết năng lực chiến đấu của mình phế đến cỡ nào nên chỉ hỏi: “Cậu không sợ tôi chạy mất dạng à?”
“Không liên quan đến tôi.” Thời Hàn Lê hít thở nhẹ và căng người ra giãn gân cốt, cô không thể để vết thương trên người rách rộng ra hơn, “Tôi chỉ giúp Giang Du gặp anh, còn nếu anh không muốn gặp anh ta, thì tùy.”
Ánh mắt người đàn ông lóe lên.
Giang Du vẫn đang hôn mê, hai người thậm chí còn chưa trực tiếp nói chuyện. Vậy mà Thời Hàn Lê đã nhận ra mối quan hệ giữa họ có lẽ không thân thiết như vẻ bề ngoài, nhiêu đó đã đủ thấy khả năng quan sát của cô đáng sợ đến mức nào.
Chính vì nhìn thấu điều đó, Thời Hàn Lê mới luôn đề phòng y, không chịu cho y ở lại một mình với Giang Du.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT