Lực va chạm ấy đâm thẳng vào sâu trong lồng ngực hắn.
Hắn vội vàng không thể chờ đợi mà giữ lấy cánh tay nàng, xoay người nàng từ sau lưng ra ôm vào lòng. Mắt hắn tràn ngập niềm vui mừng khôn xiết, không thể tin được: "Ha ha, Tú Tú!"
"Tú Tú của ta," Sự mệt mỏi, u tối vì bôn ba nhiều ngày của hắn tan biến sạch sẽ. Mắt hắn như chứa cả trời sao, chăm chú nhìn người đẹp sống động, xinh xắn trước mặt, "Nàng thật sự đã cho ta một bất ngờ lớn nhất. Không phải nàng đang ở Trung Nguyên sao, sao nàng lại..."
Vui mừng chưa được bao lâu, Mục Lôi chợt nhớ ra tình hình ở đây. Cảm xúc dâng trào và niềm vui trên mặt hắn đồng thời cứng lại. Hắn ôm nàng định đi ra ngoài, "Nơi này bây giờ rất nguy hiểm. Bảo bối, nghe lời ta, tạm thời về trước đi, ta tìm người đưa nàng đến chỗ ca ca của nàng."
"Này này, chàng định ôm ta đi đâu vậy, ta mang thuốc đến cho các chàng mà." Thương Ninh Tú dở khóc dở cười vỗ vai hắn, rồi dùng tay nâng cằm hắn, xoay về phía cái nồi lớn đang sắc thuốc, "Chàng xem, thuốc ta mang từ Trung Nguyên đến đấy, hữu dụng lắm. Tẩu tẩu của ta nôn đến mức đó mà uống một thang là có thể xuống giường rồi."
Mục Lôi có chút ngẩn ngơ. Hắn quay đầu nhìn lại nàng, "Các nàng có thuốc sao?"
"Bệnh này hơn tám mươi năm trước đã từng lây lan ở chỗ chúng ta. Lúc đó một vị thần y đã để lại phương thuốc. Đại ca ta đã thu mua rất nhiều dược liệu, cũng đã nhờ Jack cử người phân phát đến các bộ lạc trong liên minh của các chàng rồi, chắc là đủ dùng. Nếu thật sự không đủ, Jack nói có thể lấy ngàn mạch thảo sắc nước uống tạm, rồi họ sẽ đi đào thêm hoặc đến quan ải Thạc Biên mua... Ưm."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play