Thương Ninh Tú nhìn rõ ràng hành động của hắn, có chút không tin nổi hỏi: "Ngày thường... các ngươi đều không tắm rửa sao?"
Nàng nhớ lại lúc trước bị hắn ôm, bế, vác, hình như cũng không ngửi thấy mùi gì lạ lắm.
Mục Lôi tráng xô gần xong thì đổ nước vào rãnh nước thải. Miệng rãnh hơi nhỏ, chỉ có thể đổ từ từ. Hắn cầm xô giữ nguyên tư thế đổ nước, giọng đều đều trả lời thắc mắc của nàng: "Nam nhi đại trượng phu nhà ai mà ngâm bồn tắm? Còn ra thể thống gì nữa. Lão tử ngày thường toàn tranh thủ lúc có nắng tắm luôn ngoài sông, chỉ khi nhà có nữ nhân mới xách nước về tắm. Cái thùng này còn là Victor đưa cho ta, nói sau này có thê tử thì dùng được. Chậc, vậy mà đúng là dùng đến thật."
Thương Ninh Tú lại bị trêu ghẹo, chỉ biết nắm chặt tấm thảm lông không nói gì.
Mục Lôi đổ hết hai xô nước ấm vào, bồn tắm đã đầy non nửa. Sợ nàng sốt ruột chờ, hắn nói: "Xong ngay đây, nước ấm thêm vào rồi, chỉ cần đi gọi Da Đen mang thêm hai xô nước ấm nữa pha vào là được." Nói xong, hắn lại đi ra ngoài.
Sau khi chuẩn bị nước xong, Mục Lôi đặt miếng bồ kết lên cái mấu chạm khắc trên thành bồn gỗ, lại lấy một chiếc khăn tắm vắt lên thành bồn, rồi hất cằm về phía Thương Ninh Tú đang ở trên giường, ý bảo nàng có thể qua đây.
Thương Ninh Tú chậm rãi xuống giường. Chất liệu vách ngăn bên ngoài này có vẻ khá đặc biệt, có thể giữ lại chút hơi ấm. Hôm qua vào giờ này nàng đã bắt đầu lạnh run người nhưng bây giờ lại thấy cũng ổn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT