Thương Ninh Tú rất khó chịu, nhưng vốn dĩ vẫn có thể kìm nén được.
Kết quả là khi nhìn thấy hắn, không biết trúng tà gì mà nàng không thể kìm nén được nữa. Hốc mắt nóng lên, nước mắt tuôn rơi, khóc như hoa lê đẫm mưa, trông đáng thương vô cùng.
Gió đêm lành lạnh.
Thương Ninh Tú khóc đến mặt đẫm nước mắt, nức nở không ngừng, làn da mỏng manh ửng hồng. Hai tỳ nữ câm thấy nàng bị nam nhân to lớn dọa khóc đến vậy cũng có chút động lòng, run rẩy định đến ôm lấy chủ tử. Tay còn chưa chạm vào vai nàng đã thấy nam nhân kia lại đột ngột xông tới. Sự tiếp cận bất ngờ này làm hai người sợ chết khiếp, chẳng còn lòng dạ nào lo cho chủ tử, ôm đầu run rẩy trốn về góc.
Mục Lôi ngây người quên cả việc tra hỏi lúc nãy. Hắn cau mày, bước tới bế Thương Ninh Tú ra.
Chiếc xe ngựa bị hắn đè lên kêu kẽo kẹt. Hắn một tay ôm lấy eo và chân nàng, bế ngang vào lòng. Giọng nói vẫn chưa trở lại bình thường, tuy còn hơi cứng rắn nhưng khí thế đã tan biến hết.
“Sao lại khóc thành ra thế này? Ai bắt nạt nàng?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT