Nóng rực và ẩm ướt, mềm mại như tơ lụa.
Trước đây hắn quả là đã phí hoài của trời, cũng không biết mình đã làm cái gì nữa.
Thương Ninh Tú chôn đầu vào cổ hắn, muốn giấu mình đi. Nàng thật sự không còn mặt mũi nào để nhìn người, tay nắm chặt vạt áo, vai tựa vào hắn, cắn răng chống đỡ sự kích thích từ lòng bàn tay thô ráp mang lại. Mục Lôi rất muốn nhìn biểu cảm của nàng, nhưng thật sự không nhìn thấy cũng không hôn tới được, hắn vừa hành động vừa dỗ dành:
“Lão tử là tướng công của nàng, chuyện này bình thường thôi, có ham muốn mới là người bình thường, đừng nghe mấy tên thư sinh nghèo văn vẻ ở Trung Nguyên các nàng nói mấy lời chó má về khắc kỷ khắc chế gì đó. Bọn chúng ở trên người nữ nhân cũng điên cuồng cả thôi, thả lỏng một chút…”
Thương Ninh Tú cắn răng, nhưng sức chịu đựng quá kém, nín thở chẳng được bao lâu đã để lọt ra vài hơi thở run rẩy. Càng muốn kiềm chế lại càng khó kiềm chế, nàng trút giận bằng cách nắm chặt lấy da thịt Mục Lôi, hận không thể cắn hắn một cái cho hả giận, rồi liền thật sự cắn một miếng vào cổ hắn.
Mục Lôi vì phấn khích mà rên lên một tiếng khoan khoái. Giờ phút này, cảm giác thỏa mãn về mặt tình cảm đã hoàn toàn vượt qua niềm vui khi tự mình lâm trận. Hắn thích sự đáp lại của nàng, bất kể là gì, tất cả mọi sự đáp lại đều đang điên cuồng cổ vũ cho đám cỏ dại trong lòng hắn mọc lên. Trong cổ họng hắn vang lên tiếng than không rõ ý vị: “…Tú Tú ngoan của ta.”
Cơn lốc qua đi, hắn vuốt ve sống lưng đang run rẩy của Thương Ninh Tú để giúp nàng điều hòa hơi thở, hôn liền mấy cái lên mái tóc nàng. Sau một hồi âu yếm, hắn hỏi: “Đi tắm luôn hay để ta lau cho nàng?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT