Lồng ngực Mục Lôi rung lên, một phần vì cái tật xấu cỏn con kỳ quặc này của nàng, phần nữa vì vẻ mặt ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra. Trông nàng vừa dễ bắt nạt lại vừa mềm mại đáng yêu.
Thương Ninh Tú quả thực bị tiếng cười của hắn làm cho ngẩn người. Tư thế huýt sáo ban đầu là hai ngón tay khép lại đặt lên môi, đám con cháu quyền quý ở Ngân Kinh đa phần đều dùng cách này. Nhưng nữ tử làm vậy trông có phần không nhã nhặn, thế nên các tiểu thư khuê các yêu thích cưỡi ngựa bắn cung đã nghĩ ra cách riêng của mình: cắn đốt ngón tay để huýt sáo. Cách này vừa không ảnh hưởng đến độ vang, lại trông có vẻ văn nhã hơn một chút.
Bị người ta cười nhạo trắng trợn và lỗ mãng ngay trước mặt như vậy, đặc biệt kẻ đó lại là một nam tử thô lỗ, Thương Ninh Tú không khỏi thấy hơi khó chịu, nàng cau mày hỏi: "Ngươi cười cái gì? Có vấn đề gì sao?"
"Cái tật xấu này của nàng, để người khác nhìn thấy sẽ cười cho thối mũi." Mục Lôi thấy nàng không vui, vừa nén cười vừa dùng tay kia nắm lấy cổ tay nàng kéo ra một chút, giọng nói mang theo sự dịu dàng mà chính hắn cũng không nhận ra, "Đừng cắn tay nữa, thử lại xem nào, hả?"
"..." Thương Ninh Tú bị hắn nắm chặt tay, cứ thế dừng lại. Rõ ràng, không dùng tay hỗ trợ thì nàng không thể huýt sáo thành tiếng.
"Không làm được?" Hắn thong thả nhìn nàng, mắt ngập tràn ý cười, "Như thế này, dùng lưỡi cuốn lại để tạo ra âm thanh, dễ điều khiển hơn cắn tay nhiều." Mục Lôi cong lưỡi làm mẫu cho nàng xem, âm thanh nhẹ nhàng tự nhiên, vừa nghe đã biết là hắn làm rất dễ dàng.
Trong lòng Thương Ninh Tú muốn chống đối hắn nhưng quả thực thấy cách này rất lạ lùng, nàng không kìm được mà theo bản năng nhìn miệng hắn, "Ngươi quản cũng nhiều chuyện thật đấy, huýt sáo thôi mà cũng lắm quy tắc thế, miễn là kêu được chẳng phải là xong rồi sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT