Cổ Lệ Đóa Nhi cũng bắt đầu cảm thấy người bên ngoài có gì đó kỳ lạ, cau mày hỏi: "Vậy ngươi cứ nói thẳng đi, ta sẽ mang đến cho ngươi."
Người bên ngoài không đáp lời. Cổ Lệ Đóa Nhi nắm tay Thương Ninh Tú, thì thầm bằng tiếng Hán: "Sao ta thấy người này cứ là lạ thế nào ấy."
Thương Ninh Tú đã sớm thấy bất ổn, chỉ là sợ lỡ đâu mình đoán sai mà lại chậm trễ Mục Lôi lấy vũ khí thì không hay. Nàng thầm nghĩ kế, rồi nhỏ giọng nói: "Ngươi nói với hắn, hôm nay Mục Lôi ra ngoài không mang theo tụ tiễn, cứ nói dối thế đi."
Cổ Lệ Đóa Nhi nghe xong liền minh bạch. Nàng cố tình hạ giọng, bắt chước y hệt ngữ khí bực bội vốn có, buông một câu nghi binh. Kẻ bên ngoài khựng lại một thoáng rồi lập tức lộ nguyên hình, một lưỡi chủy thủ sắc bén đâm xuyên qua khe cửa, lướt lên lướt xuống tìm chốt cửa.
Cổ Lệ Đóa Nhi sợ hãi kêu lên một tiếng, bật dậy kéo Thương Ninh Tú lùi lại. Nàng vừa lớn tiếng dùng tiếng thảo nguyên mà thét chói tai cầu cứu: "Cứu mạng!! Có kẻ lạ mặt xông vào lều Khố Mục Lặc Nhĩ!! Có ai ở gần mau tới giúp một tay!!"
Thương Ninh Tú cũng hùa theo kêu, nàng bắt chước cách phát âm của Cổ Lệ Đóa Nhi, nghe được gì liền lặp lại nấy. Dù có thể không chuẩn lắm nhưng dù sao cũng giúp được phần nào.
Lều bên trái bên phải đều không có người nào. Trên thảo nguyên nữ nhân thưa thớt, nam nhân đa phần đã ra ngoài đuổi Ba Xà hoặc đi tuần tra. Cổ Lệ Đóa Nhi cố hết sức gào mấy tiếng cũng chẳng ai nghe thấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT