“…” Thương Ninh Tú ngơ ngác, đành dùng tiếng Hán đáp lời nàng: “Ta nghe không hiểu ngôn ngữ của các ngươi, ngươi có biết nói tiếng Hán không?”
Tát Đan Đan đương nhiên cũng không biết tiếng Hán nhưng điều này chẳng hề ảnh hưởng đến sự nhiệt tình khen ngợi của nàng dành cho Thương Ninh Tú: “Giọng ngươi nghe thật êm tai, thật quyến rũ nhưng không dung tục, ha ha, Khố Mục Lặc Nhĩ chắc hẳn mê mẩn lắm rồi.”
Thấy vẻ mặt Thương Ninh Tú ngày càng khó hiểu, Tát Đan Đan cũng sốt ruột, ngôn ngữ cơ thể cũng theo đó mà phong phú lên: “Ôi chao, ta nói, dễ nghe! Giọng nói dễ nghe! Động lòng người!”
Nói đến đây, vị mỹ nhân môi đỏ mọng đầy sức sống này cuối cùng cũng từ bỏ kiểu nói chẳng ăn nhập gì, một tay chống eo, làm động tác như vắt trán lau mồ hôi giả, bất lực ngước nhìn trời lắc đầu, “Khó quá đi mất, khoảng cách xa nhất trên đời này là khi ta nói gì mà ngươi không hiểu.”
Thương Ninh Tú nhìn động tác của nàng, đoán ra nàng đã từ bỏ, chỉ có thể nhẹ nhàng nhếch môi nở nụ cười bất lực đáp lại.
Ngay lúc này, Cổ Lệ Đóa Nhi đi đến, từ xa đã dùng tiếng thảo nguyên chào Tát Đan Đan, hai người thảo nguyên cười nói rộn rã vài câu, Thương Ninh Tú một chữ cũng không hiểu nhưng nàng biết trọng tâm câu chuyện của hai người hẳn là mình, bởi vì Tát Đan Đan thường xuyên quay lại nhìn nàng.
Tát Đan Đan còn có việc, sau khi trao đổi vài câu đơn giản thì đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play