Nàng càng nói, lông mày Mục Lôi càng nhướng cao. Hắn nhìn chằm chằm nàng với nụ cười như có như không, ánh mắt ấy khiến Thương Ninh Tú bỗng thấy sợ hãi. Ngón tay nàng giấu dưới tấm thảm nhung siết chặt vạt áo, tìm kiếm chút tự trấn an dưới cái nhìn soi mói ấy.
"Nói xong chưa?" Mục Lôi hỏi nàng.
Thương Ninh Tú im lặng, hơi căng thẳng. Mục Lôi gật đầu, tiếp lời: "Được, lão tử sẽ tính sổ với nàng cho rõ ràng. Ta trước sau gì cũng cứu nàng hai lần rồi. Từ thảo nguyên về Ngân Quan ít nhất cũng mấy ngàn dặm đường, giữa đường không chỉ có một bộ lạc lưu manh là Ba Xà. Nàng đã là thê tử mà ta bái lạy Lang thần, ta có thể đưa tiễn ngàn dặm, tính thêm một lần ơn cứu mạng nữa, như vậy là không chiếm tiện nghi của nàng."
Hắn nhếch môi, khẽ cựa quậy cổ phát ra tiếng răng rắc giòn giã, vẻ ngang tàng lộ rõ. Mục Lôi cởi phăng áo ngoài ném lên giường, thẳng thừng nói: "Nếu nàng dùng cách này để báo ơn, đêm qua vẫn chưa đủ. Ba lần ơn cứu mạng, ít nhất cũng phải đổi lấy ba đêm ân ái trên giường mới phải."
Sắc mặt Thương Ninh Tú tái nhợt trong tích tắc. Nỗi đau thấu xương đêm qua như chợt sống dậy. Đừng nói là dáng vẻ ốm yếu bệnh tật hiện tại, dù là lúc nàng khỏe mạnh, lành lặn không chút tổn thương, tuyệt đối cũng chịu không nổi sự giày vò của cái thân hình hổ lang kia.
Hắn cố tình mà. Kiểu trải qua này thêm hai lần nữa, nàng sao có thể còn mạng trở về?
Mục Lôi ném quần áo xong liền tiến lên một bước, làm như muốn ép buộc. Khí thế từ thân thể hắn tỏa ra thật sự quá ngột ngạt. Chỉ một bước chân ấy thôi đã khiến Thương Ninh Tú sợ đến mức hoa dung thất sắc, thét lên lùi lại. Nàng không kìm được nước mắt tuôn rơi đầm đìa, điên cuồng lắc đầu từ chối: "Ngươi đừng lại đây, ô ô ô ngươi đừng lại đây mà, ta đau lắm rồi..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT