Mục Lôi nắm vai cô, cẩn thận kiểm tra một lượt, "Không có đâu, yên tâm."
Thương Ninh Tú thở phào nhẹ nhõm, nhưng cảm giác ngứa rát như kim châm ở chân thực sự không thể làm lơ. Cô ngẩng đầu hỏi anh: "Vậy cái này bôi thuốc có tác dụng không? Lần trước anh mất bao lâu mới khỏi?"
"Chỉ có thể bôi thuốc chống dị ứng, tác dụng rất chậm. Nhưng anh biết một mẹo dân gian, là một hướng dẫn viên địa phương dạy anh." Mục Lôi ngồi xổm xuống bên cạnh cô, khuỷu tay chống lên đùi mình, bàn tay ấm áp nắm lấy đầu gối cô, "Máu bầm do bọ gai đốt hút ra là hết ngứa ngay, hiệu quả tức thì."
"Hả?" Thương Ninh Tú có chút ngây người, "Dùng gì hút?"
"Dùng miệng."
"Sao được chứ, đồ có độc mà cho vào miệng à?" Thương Ninh Tú liên tục lắc đầu, "Cổ họng không phải chuyện đùa, lỡ như cảm giác ngứa rát lan lên khí quản, xảy ra chuyện gì thì mất mạng."
"Không sao đâu, lần trước anh hướng dẫn viên kia cũng xử lý cho anh như vậy. Anh hỏi anh ta rồi, thật ra không cần hút ra nhiều, chú ý đừng nuốt vào là được. Sau đó dùng nước muối ấm súc miệng là không có cảm giác gì cả." Ngón tay chai sần của Mục Lôi xoa nhẹ đầu gối cô để an ủi, "Cái này nếu không xử lý, sẽ ngứa hai ba ngày, ngủ cũng không ngon."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play