Thuốc cũng không quá đắng, nuốt vào cũng không khó lắm. Thương Ninh Tú thổi cho nguội bớt rồi tự mình uống một ngụm lớn nhưng vẫn không kìm được mà nhíu chặt mày. Nam nhân đứng trước mặt cúi mắt nhìn từng cử chỉ của nàng, thấy nàng ngoan ngoãn phối hợp, khoé môi hắn khẽ nhếch lên nụ cười nhàn nhạt, rồi đưa tay luồn vào mái tóc nàng, nhẹ nhàng xoa một cái.
Hơi ấm nóng bỏng từ lòng bàn tay hắn truyền đến đỉnh đầu, Thương Ninh Tú rụt cổ né tránh. Thấy nụ cười bên môi hắn chậm rãi tắt đi, nàng dứt khoát như con chạch luồn lách qua bên cạnh hắn, chạy đi, đứng cách xa để giữ khoảng cách. Nam nhân này, hễ có cơ hội là lại thừa cơ động tay động chân với nàng, chỉ có đứng xa một chút mới có cảm giác an toàn.
Trên chiếc bếp lò nhỏ vẫn đang nấu thứ gì đó. Thương Ninh Tú liếc nhìn, thấy hơi trắng bốc lên quanh mép nắp vung, trông như là canh sữa hay cháo trắng gì đó, có lẽ là bữa sáng.
Cũng chính trong khoảnh khắc lướt nhìn ấy, nàng thấy cái ấm sắc thuốc miệng rộng đặt trên mặt đất, bên cạnh là một gói thuốc đã vơi đi một nửa. Mặt Thương Ninh Tú tái mét, cả người nàng như bị sét đánh, đứng sững tại chỗ không hề nhúc nhích.
Nàng thấy bên trong gói thuốc dùng dở kia, cắm lẫn lộn mấy khúc thân của loài côn trùng nhiều chân nào đó, trông như con rết đã bị phơi khô rồi cắt khúc, còn có cả những loài sâu vỏ cứng khác, trộn lẫn với thảo dược.
Ánh mắt Thương Ninh Tú đờ đẫn, cứng ngắc chuyển sang nhìn cái chén trong tay mình.
“Ọe ——” Cơn nôn khan trào lên khiến nước mắt Thương Ninh Tú giàn giụa. Nàng đã không cầm nổi cái chén trong tay, mắt thấy sắp làm rơi vỡ nó xuống đất thì bị một bàn tay mạnh mẽ nắm lấy cổ tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play