“Có khác gì nhau đâu?” Thương Ninh Tú ngửa đầu cười khúc khích.
“Đừng có ngắt lời.” Nam nhân nắm lấy cằm nàng, thúc giục: “Mau lên, trả lời thẳng vào câu hỏi đi.”
Thương Ninh Tú biết, Mục Lôi đã muốn nghe những lời này từ lâu lắm rồi, không phải chỉ một hai ngày. Kể từ lúc hắn tỏ bày lòng mình với nàng, hắn vẫn luôn mong chờ nàng đáp lại.
“Vẫn không nói ra được, phải không.” Mục Lôi không hài lòng với sự ngập ngừng đầy toan tính của nàng, bèn trườn người tới, một tay vớt nàng lên, để nàng ngồi trên eo bụng mình.
“Quay lại đây, nhìn ta, hôm nay nàng đừng hòng cho qua chuyện.”
Ở bên nàng lâu ngày, Mục Lôi cũng tìm ra nhiều tư thế ôm ấp có thể xóa nhòa sự bất tiện do vóc dáng chênh lệch. Ví như lúc này, tầm mắt của cả hai đã ngang bằng, có thể nhìn thẳng vào mắt nhau không chút trở ngại.
Nam nhân nhìn vào mắt nàng, bỗng trầm giọng: “Ta thừa nhận, ban đầu là do lão tử thấy nàng xinh đẹp mà mê muội, đã không mấy để tâm đến ý nguyện của nàng mà cưỡng ép.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT