Thấy mọi người trong nhà phản đối mạnh mẽ như vậy, cuối cùng Tô Vân Thiều cũng đành phải để lại tài xế là Tô Húc Dương.
Thật ra cô có nghĩ đến việc có nên đi tìm Diêm Vương giúp không, nhưng nghĩ đến chuyện Diêm Vương không có thân phận ở trần gian và giấy tờ tuỳ thân cũng như bằng lái, nếu như bị phát hiện thì hậu quả so với việc cô chưa có bằng lái xe còn nghiêm trọng hơn nên đành thôi.
Đầu tiên Tô Húc Dương lái chiếc xe cắm trại này đưa mọi người trong nhà đến sân bay, sau đó đến nhà cho thuê xe để gia hạn hợp đồng thuê xe, tiếp theo đó hai anh em lại đi mua một ít đồ dùng sinh hoạt, bao gồm cả sữa bột cho Tuyết Đoàn Tử, bình sữa, một vài món đồ chơi và cả thảm nữa.
Cũng không biết khi nào Cao Nhiên mới có được sữa bột dành riêng cho báo tuyết nữa, nếu lỡ như trên đường không lấy được sữa dê tươi vậy thì chỉ cần có sữa dê bột ở đó là Tuyết Đoàn Tử không thể bị đói được.
Tô Vân Thiều còn mua thêm một cái điện thoại mới, Tô Húc Dương mở định vị của điện thoại lên sau đó chia sẻ vị trí với Kim Trường Không, để tiện cho việc bọn họ xong việc rồi đuổi theo phía sau.
Định vị của Kim Trường Không vẫn luôn không ngừng di chuyển chứ không có dừng lại ở một chỗ, Tô Vân Thiều đoán có khả năng là nó đang đi tìm bố của Tuyết Đoàn Tử.
Gọi điện thoại qua hỏi thì quả nhiên Kim Trường Không nói: “Việc bên phía hai người đã xong rồi chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT