Editor: Nha Đam
An Nhiễm tỉnh lại trong một căn nhà của người dân ở trấn nhỏ. Cuộc sống bây giờ đã khá hơn trước, dù là vùng xa nhưng nhiều hộ gia đình vẫn xây được nhà riêng hai, ba tầng, trong nhà còn dư dả phòng khách để đón khách lạ nghỉ lại.
“Tiểu sư muội, muội tỉnh rồi à?”
An Nhiễm đã hôn mê suốt một đêm. Sư phụ Chu đạo trưởng cùng hai vị sư huynh thay phiên túc trực bên giường. Lúc này đúng ca của đại sư huynh.
Nhìn thấy gương mặt quen thuộc, An Nhiễm đoán được: họ đã an toàn rời khỏi dãy núi đó.
“Đại sư huynh, sư phụ đâu rồi? Mọi người không sao chứ?”
Ngoài trời nắng lên rực rỡ, ánh sáng tràn qua khung cửa, xua tan phần nào âm khí còn sót lại từ đêm trước, khiến người ta cảm thấy dễ thở hơn đôi chút.
Thây ma rất sợ ánh sáng, đặc biệt là ánh mặt trời. Dưới nắng gắt, da thịt chúng như bị thiêu cháy, nên ban ngày – nhất là những hôm trời quang – chúng gần như tuyệt tích khỏi tầm mắt người sống.
Đại sư huynh rót cho cô một ly nước, đưa qua. Anh cũng mặc đạo bào vàng như sư phụ, giọng điệu ôn hòa, mỉm cười kể lại tình hình.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT