Lúc Chân Lạc Mặc bị tiếng chuông điện thoại làm tỉnh giấc thì đã là hai giờ chiều, vì ghi hình cho chương trình《Cạnh Tranh Diễn Xuất》mà cậu đã không ngủ suốt bốn mươi tiếng rồi, cho nên khi về đến nhà thì liền ngủ thẳng hơn mười hai tiếng đồng hồ. Chân Lạc Mặc mò mò chiếc điện thoại dưới gối đang không ngừng vang lên, cậu miễn cưỡng a một tiếng, trong điện thoại liền truyền đến cái giọng điệu nịnh nọt của Tịch Triều Mộc: “Mặc Mặc ơi, tớ ăn ngoài riết ngán quá rồi, lâu lâu cũng nhớ mấy món ăn mà cậu làm lắm đó.”
Chân Lạc Mặc xoa xoa cái đầu đang hơi nhức của mình, thẳng tay lạnh lùng mà cúp máy của Tịch Triều Mộc.
Sau khi Chân Lạc Mặc cuớ điện thoại thì liền nhìn đồng hồ, thấy đã là xế chiều rồi nên liền ngồi dậy, cậu kiểm tra những tin nhắn mà mình chưa đọc, ngoại trừ tin nhắn làm phiền của Tịch Triều Mộc ra thì còn có một tin nhắn của Du Hiển Duẫn, anh bảo rằng mình phải đi chụp hình cho bìa tạp chí, cho nên cỡ buổi chiều thì mới về nhà.
Chân Lạc Mặc nhìn thời gian lúc Du Hiển Duẫn nhắn tin cho mình, là vào lúc bảy giờ sáng, tối hôm qua sau khi anh chở cậu về, còn nấu ăn cho cậu thì cỡ hai giờ sáng bọn họ mới đi ngủ. Chân Lạc Mặc không ngờ rằng Du Hiển Duẫn còn có công việc vào lúc sáng sớm như thế này, cho nên cậu có hơi lo lắng rằng anh đã quá vất vả, thế nhưng vẫn khó có thể giải thích được mà cảm thấy có chút ngọt ngào.
Chân Lạc Mặc cầm điện thoại mà cười tủm tỉm, cậu cũng đã tỉnh ngủ hơn rất nhiều rồi, cho nên liền sửa soạn một chút rồi mới xuống lầu kiếm đồ ăn, nhưng vừa xuống thì đúng lúc gặp được dì giúp việc đến dọn dẹp, cậu cười với bà một cái rồi mới hỏi thăm: “Dì Khang.”
Dì Khang năm nay vừa tròn 50 tuổi, là một người rất thân thiện, bà đã làm việc tại nhà của Du Hiển Duẫn cũng được mấy năm rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play