Trương thúc mỗi sáng đều chở đồ ăn tới nhà họ Mục, thường là khoảng 6 giờ là giao xong một vòng cho các quán ăn rồi. 

Đồ ăn để lâu thì dễ hỏng, quán lại không kịp chuẩn bị cho bữa trưa, không như nhà họ Mục chỉ bán buổi tối nên có muộn chút cũng không sao.

Được, lát nữa ba gọi điện hỏi chú ấy xem sao.” Ba Mục đồng ý ngay.

Vãn Kỳ vốn định tự mình dậy sớm đạp xe đi, nhưng thấy ba đã lo liệu thì cô cũng yên tâm chuyên tâm làm món canh bò chua.

Đúng vậy, món cô định làm chính là canh bò chua.

Đây là một món cay Tứ Xuyên. Ở thời đại này, TV vừa mới phổ biến, học nấu ăn chỉ có thể dựa vào sách vở, nên cô tin rằng đa số người dân tỉnh Giang chưa từng ăn qua món này.

Thịt bò và nguyên liệu ăn kèm chế biến khá đơn giản, chỉ cần chần sơ qua nước sôi là được. Thịt bò còn phải trụng thêm lần nước lạnh nữa thì khi ăn sẽ giòn hơn.

Phần tốn công nhất là nấu canh chua. Cô cắt ớt vàng khô và ớt rừng thành hạt nhỏ, theo tỷ lệ 2:1, sau đó đổ vào chảo dầu phi thơm. Đợi khi xung quanh nổi bọt li ti và mùi thơm bốc lên thì đổ thêm nước hầm xương. 

Nước hầm xương có thể làm canh trắng đục, nếu ngại phiền thì có thể dùng trứng tráng tạo màu cũng được, nhưng nhà có sẵn nước hầm nên cô dùng luôn.

Tiếp đó, cô thả một miếng bí đỏ vào canh. Bí đỏ giúp nước canh có màu vàng đẹp mắt hơn. Khi nấu gần xong, cô múc thử một muỗng, nước canh vàng óng ánh xen lẫn màu trắng sữa rất đẹp.

Sau đó, cô lọc hết cặn trong canh rồi nêm muối, đường và giấm trắng. Cuối cùng, thả thịt bò vào nấu thêm nửa phút, rồi đổ tất cả ra tô lớn đã chuẩn bị sẵn các loại rau ăn kèm.

Cuối cùng, cô rắc lên trên mấy lát ớt xanh đỏ, chan dầu nóng lên rồi thêm chút rau thơm là món ăn hoàn thành.

Cô nhìn đồng hồ, 11 giờ 18 phút. Cô bắt đầu nấu từ 11 giờ, vừa khéo chưa tới 20 phút.

“Ăn cơm thôi!” Đã tới giờ cơm, tuy chỉ có một món nhưng một cân thịt bò thái ra nấu cũng đầy ắp cả tô lớn, bốn người ăn cũng đủ no.

Mục ca vẫn luôn ở bên cạnh quan sát, là người đầu tiên gắp một miếng nếm thử. Miếng thịt bò cuộn có vẻ dày hơn so với loại bán ở đời sau, ăn vào lại càng có vị hơn, nhìn cũng đẹp mắt. Cắn một miếng, Mục Ca thực sự kinh ngạc thốt lên: “Ngon quá!”

Miếng thịt bò mềm mại ngấm đầy vị chua cay của canh chua, hương vị đậm đà lan tỏa trong miệng. Thịt bò không quá mềm, khi nhai vẫn cảm nhận được thớ thịt rõ ràng. 

Vị chua nhẹ thấm vào từng lát thịt mỏng, càng nhai càng thơm. Không tự chủ được, Mục ca liên tục gắp thêm từng miếng một.

Canh chua thịt bò tuy có nước, nhưng ăn vào giữa mùa hè lại vô cùng kích thích vị giác, càng ăn càng thấy ngon miệng.

Hôm nay, nhà họ Mục không ai nói gì nhiều, ai cũng chỉ chăm chú ăn. Ba Mục và Mục ca còn thêm cơm mấy lần, cuối cùng cả phần nước canh cũng được húp sạch sẽ.

Thấy mọi người ăn ngon như vậy, Vãn Kỳ cũng yên tâm hơn nhiều về cuộc thi ngày mai.

Sáng hôm sau, Vãn Kỳ được Trương thúc đưa đến Đài truyền hình tỉnh.

Nhà họ Mục cách Đài truyền hình khá xa, hôm qua ba Mục đã liên hệ với Trương thúc. Tuy Trương thúc sáng nay có chút việc, nhưng chiều có thể để Mục ca đến đón Vãn Kỳ về.

Sáng sớm cô đi lấy thịt bò, ba Mục và Mục ca cũng đến chợ rau tham gia vòng sơ tuyển. 

Không có gì bất ngờ, cả hai đều đăng ký thành công, chỉ là do hôm qua có quá nhiều người tham gia nên vòng phục tuyển của họ phải dời đến ba ngày sau.

Nhìn số lượng người đăng ký đông như vậy, có lẽ tỷ lệ thông qua hôm nay sẽ rất thấp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play