Hôm qua, bữa tối giữa hai bên gia đình có chút kéo dài, dẫn tới việc về nhà hơi muộn.
Vãn Kỳ sau khi trở về thì thấy không ít thư từ của Đài Tỉnh gửi đến cho mình, hôm nay không tránh khỏi dậy trễ một chút.
Xuống lầu thì thấy ông ngoại và bà ngoại đang lỉnh kỉnh nhiều túi đồ chuẩn bị ra ngoài.
“Ông ngoại, mọi người không ăn cơm trưa rồi đi sao?” Trước đó đã nói rõ là Mục Vãn Phong sẽ lái xe đưa họ về, nên lần này họ mang theo khá nhiều đồ. Nhưng dù vậy, cũng không cần phải vội vã bỏ qua bữa trưa như thế chứ.
“Không được, chúng ta đã gọi điện cho mẹ của Đoàn Đoàn và Viên Viên rồi, bảo sẽ về ăn cơm trưa.” Ông ngoại vừa nói vừa cầm bộ quần áo Vãn Kỳ đưa mấy hôm trước bỏ vào cốp xe, “Ở đây cũng đã lâu như vậy rồi, phải trở về xem sao.”
Nếu không phải vì muốn gặp người nhà họ Chu, họ đã về từ lúc Tiểu Chương tới rồi. Trong lòng ông ngoại còn đang nhớ mấy thứ trong nhà và cả cái tủ lạnh sắp tới.
Thấy họ nóng lòng muốn về, Vãn Kỳ cũng không cố giữ, từ tủ lạnh lấy ra ít xúc xích mực mà Đoàn Đoàn và Viên Viên thích, còn gói thêm rất nhiều trái cây và thịt heo khô để hai đứa nhỏ tự lấy mà ăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT