“Vãn Kỳ tỷ thật lợi hại quá…” Ăn hai bát xong, Tiểu Chương không kìm được sờ bụng căng, cảm thán. Đây không phải lần đầu tiên cậu ăn món Vãn Kỳ nấu, nhưng lần nào cũng thấy ngon đến mức muốn ăn thêm. Nếu không phải thật sự không thể ăn nổi nữa, cậu thật sự muốn lấy thêm một bát.
“Kỳ Kỳ lần này trở về thật sự là tay nghề nấu ăn đã tiến bộ nhiều rồi." Ba Mục cũng ăn no căng bụng, nói: “Thư viện thật sự có nhiều món ăn như vậy sao? Hôm nào ta cũng phải đi thư viện xem thử mới được.”
Thư viện tỉnh chắc chắn phải lợi hại hơn thư viện trong trường rồi nhỉ? Ông nghĩ đến lời mẹ Mục nói trước đó và muốn đi thư viện lớn nhất ở trung tâm thành phố xem thử.
"Thư viện đúng là có rất nhiều sách về ẩm thực." Đối với thái độ muốn học hỏi của ba Mục, Vãn Kỳ vẫn rất ủng hộ. Sống đến già học đến già mà.
Sau giờ trưa, mọi người trong nhà họ Mục như thường lệ đều đi ngủ.
Ba Mục bảo Tiểu Chương về nhà nghỉ trước, đến khoảng bốn giờ thì quay lại. Buổi chiều quán cũng không có việc gì, cậu ấy ở lại cũng chỉ ngồi không thôi.
Tiểu Chương không từ chối ý tốt của ba Mục, thật ra cậu cũng ăn no quá rồi, đi bộ về nhà tiêu thực một chút cũng tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT