Hôm nay quán ăn cũng bận rộn mãi đến khuya. Ông bà ngoại ngủ sớm, Mục gia dọn dẹp bàn ghế xong thì đưa hai đứa nhỏ lên ngủ trước, hiện tại dưới lầu chỉ còn lại bốn người trong nhà.
Vãn Kỳ bàn bạc với gia đình: “Anh, lần sau anh cũng đi cùng em nhé?”
"Anh…" Mục Vãn Phong có chút do dự. Hôm nay bà ngoại phụ giúp xào rau mà cũng suýt nữa không xuể, hơn nữa nghĩ đến cảnh chiều nay bị những chiếc camera đen sì kia chĩa vào, anh liền không biết phải nói gì, cả người căng thẳng đến nỗi nấu ăn cũng không thuận tay.
Tuy vậy, anh cũng hiểu đây là một cơ hội tuyệt vời. Chỉ là trong chốc lát vừa mong đợi vừa lo lắng, không biết phải quyết định thế nào, anh nhìn sang Mục ba.
"Con cứ đi đi." Ba Mục đồng ý để anh đi.
“Trong nhà nếu không xoay xở kịp thì thuê thêm người là được, đâu thể để chút chuyện này làm khó chứ?”
"Đúng vậy, nghe ba con đi, Đài Tỉnh đâu dễ mà vào được." Mẹ Mục thấy hai anh em hòa thuận thì cũng rất vui, nhưng lại lo chuyện đi lại của bọn họ: “Vậy sau này hai đứa đạp xe đi Đài Tỉnh nhé? Không thể cứ mãi làm phiền Trương thúc được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play