Thanh kiếm kia vừa nhìn đã thấy mang đậm dấu ấn thời gian, lớp gỉ sắt bám đầy, trông vô cùng nghiêm trọng.
Chuyện này khiến Kotetsu cùng Tanjirou đều thấy hụt hẫng, bọn họ cứ ngỡ thanh đao truyền lại từ thời Chiến Quốc cho đến nay ít nhất cũng giữ được vẻ sắc bén như xưa.
“Hay là chúng ta tìm ai đó mài lại thanh kiếm này thử xem? Biết đâu vẫn còn dùng được?” Kotetsu đưa ra đề nghị nghe khá hợp lý. Sau khi được đồng ý, cậu bé ngồi nghiêm chỉnh trước thanh kiếm, bắt đầu suy nghĩ trong làng có ai có thể xử lý phần gỉ sét này tốt nhất.
Đúng lúc đó, một bóng người lực lưỡng đẩy bụi cây bước ra.
“Haganetsuka tiên sinh!” Giọng Kotetsu có chút hoảng, cậu vội ôm lấy thanh kiếm dưới đất, lúng túng nhìn Haganetsuka Hotaru đang tiến lại gần.
“Đưa ta thanh kiếm.” Hơi thở toát ra từ người Haganetsuka Hotaru khiến người ta rợn tóc gáy, như một con sói đói phát hiện con mồi béo bở. Sau lớp mặt nạ hình ngọn lửa, đôi mắt kia nhìn chằm chằm vào thanh đao trong tay Kotetsu. Thấy đối phương do dự mãi không chịu đưa, hắn định đưa tay ra giật lấy.
“Đưa kiếm cho ta!” Haganetsuka Hotaru giơ hai tay lên cao, định giật lấy thanh kiếm về từ tay người khác. Một đôi bàn tay chai sần thô ráp bỗng vươn tới eo hắn, cào một cái. Haganetsuka Hotaru lập tức như thể bị tắt công tắc, đổ thẳng người xuống đất, nằm bất động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT