Tanjirou tỉnh lại, trên đỉnh đầu là trần nhà quen thuộc, nơi luôn phảng phất hương dược liệu đặc trưng của phòng nghỉ dưỡng. Mùi hoa Tử Đằng nhè nhẹ theo gió lùa qua cửa sổ, rất giống với hương thơm từ người đang tựa bên giường.
Thấy Kaneki vừa mới chớp mắt, ký ức trước khi ngất xỉu chợt ùa về trong đầu Tanjirou, cái hôn nhẹ lên trán, rồi cả những lời Kaneki đã nói… Mặt cậu lập tức đỏ bừng.
Xong rồi xong rồi! Bị nghe thấy hết rồi! Giờ nên làm sao mới được đây?!
Khi Tanjirou đang hoảng loạn, không biết nên làm gì, thì ngón tay người nọ ghé bên giường khẽ động, có vẻ sắp tỉnh lại. Tanjirou vội vàng chui vào trong chăn, giả vờ mình vẫn chưa tỉnh.
Kaneki mở mắt, ngồi dậy, đôi con ngươi đen xám lạnh lẽo phản chiếu hình bóng của Tanjirou. Hắn cúi đầu, ghé sát tai Tanjirou, khẽ bật cười một tiếng, khiến luồng nhiệt vốn khó nhịn trong người Tanjirou lại trào lên không kiểm soát nổi.
“Được rồi, Tanjirou, mau tỉnh lại đi, đến giờ uống thuốc rồi.”
Kaneki rót chén thuốc đặt sẵn trên bàn đầu giường, nhẹ nhàng vỗ lên lưng Tanjirou.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT