Bọn họ bị phân đến khu vực nội thành, mà hiện tại trong nội thành chỉ còn có thể tìm được một số ít thú biến dị.
“Chẳng lẽ ngay cả chuột cũng không có sao?” – Tổ Văn cau mày.
“Chuột thì chắc là vẫn còn, chỉ là số lượng ít thôi. Trong môn Lịch sử Sinh vật cấp hai có nói mà, vào thời kỳ tận thế, lũ chuột sống dưới hệ thống thoát nước ngầm, thực ra tỷ lệ nhiễm bệnh khá thấp, thậm chí còn có sức kháng bệnh cao hơn cả con người. Vắc-xin phòng bệnh được nghiên cứu chủ yếu là dựa trên cơ sở sinh học của chúng. Ngược lại, những thú cưng được nuôi dưỡng kỹ càng lại có khả năng biến dị cao hơn.”
“Vậy thì tìm tiếp đi, xem thử còn có thể kiếm được gì. À đúng rồi, lão đại trên lầu đã dọn sạch một lần rồi, chúng ta lên đó xem sao, biết đâu tìm được công cụ gì dùng được.”
Tả Du không phản đối. Trước khi Phương Triệu hồi phục, anh sẽ dẫn đám người này làm quen dần với tình hình.
“Lúc nào cũng cảm thấy mình đang là gánh nặng.” – Tổ Văn lẩm bẩm.
“Áp lực lớn thật đấy.” – Rodney cũng nói theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT