Sau khi Tả Du thoát game, Phương Triệu lặng lẽ kéo cái rương gỗ trong kho hàng ra, yên lặng ngồi đó một lúc, đồng thời dùng điểm tích lũy đổi thêm khá nhiều băng đạn.
So với hiện thực, trò chơi có ưu điểm lớn: mỗi người đều có một “ba lô không gian”, có thể chứa đủ loại vật phẩm nhỏ như đạn dược, đồ ăn, v.v…
Phương Triệu cười khẽ.
Nếu hiện thực cũng giống như trò chơi này thì lúc trước đã không có nhiều người phải chết đến vậy.
Dù sao thì đây cũng chỉ là một trò chơi – không phải thời đại thực sự đó.
Phương Triệu biết rõ nơi này không phải thế giới cũ của hắn. Đây chỉ là một phiên bản sao chép chưa hoàn chỉnh – thậm chí chỉ là một khung cảnh nền của trò chơi. Nhưng chính vì nó quá chân thực, từ cảnh vật xung quanh cho đến mùi trong không khí, tất cả đều khiến những cảm xúc bị đè nén trong hắn bùng dậy, như thể linh hồn đang gào thét giữa một cơn cuồng phong muộn màng.
Không thể quay về thời đại đó, cũng chẳng muốn quay lại. Không ai muốn tự mình chịu khổ. Hắn đã dành gần một thế kỷ nỗ lực chiến đấu, có được cơ hội mà không ai khác đạt được – đương nhiên là phải tận hưởng thật tốt. Đây là thế giới mà hắn cùng vô số người khác đã đánh đổi cả sinh mạng để giành lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT