Sở Tuy nghe vậy, nhất thời nghi ngờ mình nghe nhầm. Anh nhìn Arnold với vẻ mặt kỳ quặc, thậm chí còn hoài nghi liệu có phải cậu đã bị đổi mất linh hồn, ngạc nhiên hỏi: "Đau?"
Câu hỏi này của Sở Tuy hơi thừa, ai bị dao cứa vào cũng sẽ đau, không đau thì chỉ có người chết.
Arnold nghe vậy, cúi đầu nhìn tay mình đang bị nắm lấy, rồi ngước lên nhìn vẻ mặt nghi hoặc của Sở Tuy. Đầu ngón tay dính máu hơi run lên, nhưng không trả lời câu hỏi của anh. Giọng cậu vẫn luôn trầm lắng và lạnh nhạt, như mặt hồ xanh biếc trong rừng sâu, trong suốt nhưng không nhìn thấy đáy.
"...Nếu đau, ngài sẽ để ý sao?"
Nếu Sở Tuy để ý, thì sẽ là đau. Nếu không, cho dù đau đến chết cũng chẳng có ý nghĩa.
Sở Tuy cảm thấy cuộc đối thoại lúc này có chút kỳ lạ. Anh nghiêng đầu tránh ánh mắt cậu, quyết định lờ đi vấn đề, sau đó kéo Arnold ra khỏi bếp. Vừa lúc thấy robot làm việc nhà đang chạy loạn trong phòng khách, anh giơ chân chắn đường nó: "Này, hộp thuốc ở đâu?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT