Ngoài sân, gió rít từng cơn, cành cây xào xạc như ma quỷ đang nhảy múa. Đại đội binh mã bao vây chặt lấy căn nhà gỗ, ánh lửa từ những ngọn đuốc cầm tay chập chờn lúc sáng lúc tối, bóng cây xung quanh lay động tạo thành bóng hình đầy ám ảnh.
Trên các vị trí cao, cung thủ đã giương cung, mũi tên nhắm thẳng vào bên trong, chỉ chờ một lệnh là lập tức bắn ra vạn mũi tên.
Đỗ Lăng Xuân cưỡi trên lưng ngựa, sắc mặt tối tăm, đôi mắt dài hẹp tràn ngập vẻ lạnh lùng tàn nhẫn, tựa như một vũng mực đen đặc không thể tan ra.
Khi Công Tôn Trác Ngọc bị bắt đi, y vừa hay ở gần cổng thành. Nghe tin, y lập tức điều binh xuất thành, men theo dấu vết bánh xe mà truy đuổi đến tận đây.
Thạch Thiên Thu ngay từ lúc Công Tôn Trác Ngọc dùng ánh mắt ra hiệu đã âm thầm bám theo xe ngựa, nhưng khi đến cổng thành lại bị chặn lại. Thấy tình hình bất lợi, hắn dứt khoát quay lại báo tin cho Đỗ Lăng Xuân.
Kẻ bịt mặt thấy tình thế bên ngoài căng thẳng, nắm chặt lấy Công Tôn Trác Ngọc, nói: "Chúng ta rời đi rồi sẽ tự nhiên thả ngươi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play