Những quan binh đã xuống nước đương nhiên không thể tìm thấy A Anh, bởi nước biển lạnh buốt, lại thêm sóng lớn cuồn cuộn, bọn họ chỉ dám lặn lội ở vùng nước nông. Cuối cùng, không tìm được gì, họ lần lượt trồi lên mặt nước, bẩm báo:
"Đại nhân, chúng tôi không thấy tung tích cô gái ấy đâu cả!"
Khúc Thuần Phong đoán A Anh đã được A Tẫn cứu đi, đang định mở miệng ra lệnh cho họ quay lại, thì Vương Sùng Hỉ, vừa rồi ngã xuống, giờ lại tập tễnh chen lên lan can, chỉ xuống mặt biển, quát lớn: "Lũ ngu ngốc, vừa rồi giao nhân đã xuất hiện, các ngươi không nhìn thấy sao? Còn không mau đi bắt!"
Vương Sùng Hỉ vừa trông thấy giao nhân, lập tức quẳng mọi thứ khác qua một bên, liên tục ra lệnh cho thị vệ bên cạnh: "Mau triệu tập các thuyền khác lại đây! Còn nữa, truyền lệnh cho Thủy sư Đề đốc Vương Càn Minh, bảo hắn điều động toàn bộ hỏa pháo trợ chiến, nhất định phải bắt sạch giao nhân!"
Hỏa pháo này là thứ được truyền từ Tây Dương vào mấy năm trước, uy lực vô cùng lớn. Nhưng vì chế tạo tốn kém, không dễ vận chuyển, nên trừ khi đại chiến, không thể tùy tiện sử dụng. Lần này, Vương Sùng Hỉ đã hạ quyết tâm chơi bài sát ván.
Khúc Thuần Phong thu tầm mắt từ mặt biển về, lạnh nhạt nói: "Công công chẳng phải đã mờ mắt, nhìn lầm rồi sao? Chẳng phải trần thế làm gì có giao nhân, vừa rồi ta không thấy gì cả."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play