Lâm Bá cũng hồi phục tinh thần, vội vàng từ dưới đất đứng lên, chắn trước mặt A Anh:
"Quan gia, viên châu này thật sự là dân nghèo chúng tôi ra biển mà có được. Tổ tiên chúng tôi bao đời nay đều sống ở đây, chưa từng gặp qua giao nhân gì cả!"
Vương Sùng Hỉ vừa định nói tiếp, Khúc Thuần Phong đã ngắt lời lão, giọng nói nhàn nhạt, tựa như có chút bất mãn: "Chỉ là một viên châu tầm thường mà thôi. Nếu Vương công công còn tiếp tục dây dưa không dứt, chỉ e trời đã về chiều, chúng ta có thể chờ, nhưng bệ hạ liệu có chờ nổi không?"
A Anh và Lâm Bá đã nhận ra anh, đều hiện vẻ kinh ngạc nhưng không dám lên tiếng. Hiển nhiên họ không ngờ vị thư sinh nghèo khổ từng xin đường xin nước kia lại chính là quốc sư đương triều.
Vương Sùng Hỉ nghe anh nhắc đến bệ hạ, cũng không tiện làm gì thêm, cầm viên lệ châu giao nhân trong tay lắc lắc: "Quốc sư chưa biết, người khác có thể tạm không bắt, nhưng đôi cha con này nhất định phải giữ lại, chờ điều tra rõ ràng rồi mới xử lý sau."
Dứt lời, lão vung tay ra hiệu. Đám cấm quân được đưa từ trong cung ra lập tức tiến lên trói A Anh và Lâm Bá, ép họ lên thuyền. Vương Sùng Hỉ đã nói đến mức này, nếu Khúc Thuần Phong còn ngăn cản thì e rằng sẽ khiến người khác nghi ngờ dụng ý của anh, nên đành thuận theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT