“Sao cô nương nói chuyện lạnh lùng như vậy?” Tiêu Đình Thiện khẽ mở miệng, vẻ ôn hòa bớt đi mấy phần, thêm chút lạnh nhạt.
Khóe môi Thẩm Thư Ý cong lên, Tiêu Đình Thiện thật sự giỏi về ngụy trang.
Nhưng bây giờ hắn ta không có sự sắc sảo của sau này, hơn nữa quan trọng nhất là, kỳ thật hắn ta không phải người có tính nhẫn nại, có tâm cơ, lại không đủ sâu, giả nhân giả nghĩa có, nhưng lại chẳng phải hoàn toàn.
Nói tóm lại, hắn ta làm thế tử dư xài, nhưng nếu dùng bản lĩnh của hắn ta để thể hiện tài năng giữa đám hoàng tử, không khỏi là kẻ ngốc nói chuyện viển vông.
Thẩm Thư Ý thích nhất là nhìn bộ dạng hắn ta xé nát tầng lớp ngụy trang, như này càng có thể thời thời khắc khắc nhắc nhở nàng, hắn ta rốt cuộc là người như thế nào.
Đương nhiên, so với sự nhanh chóng của dao trắng đâm vào dao đỏ rút ra thì nàng càng thích chậm rãi rút đao cùn ra hơn, bất tri bất giác cảm giác đau đớn.
Nàng muốn nhìn hắn ta, sau khi phí hết tâm tư lại mong mà không được, muốn nhìn hắn ta thấy tất cả gần trong gang tấc, lại khó mà với tới đêm không thể say giấc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT