Cô bé nhấc bổng cậu lên!
Chu Dương hoàn toàn hóa đá: “!!!”
Cẩm Cẩm thì lại cảm thấy mình vừa làm được một việc vĩ đại, liền đòi khen ngợi: “Cẩm Cẩm có giỏi không? Cẩm Cẩm còn bế được chú nữa! Mau khen con đi!”
Chu Dương vừa xấu hổ vừa tức giận, mặt đỏ bừng lên: Con nhóc này, còn muốn được khen à? Ta đây chỉ muốn cho nhóc một trận thôi!
Lúc này một đứa trẻ bước vào từ ngoài cửa, Cẩm Cẩm ngay lập tức thả Chu Dương xuống, vẻ tươi cười trên mặt cũng dần tắt.
Chu Dương mặt vẫn còn đỏ, ngước nhìn người mới đến. Đây hẳn là đứa trẻ thứ ba, Giang Diểu. Cậu bé cao hơn Duy Tư một chút, mái tóc nâu nhạt ướt sũng, nước nhỏ từng giọt xuống sàn, quần áo trên người cũng thấm đẫm nước. Ngũ quan của cậu bé đặc biệt sắc nét, nhưng trên người lại toát ra một loại khí chất hung dữ không nên có ở độ tuổi này.
Chu Dương nhận ra từ khi Giang Diễu bước vào, vẻ mặt của cả Cẩm Cẩm và Duy Tư đều trở nên nghiêm túc hơn hẳn. Cô bé luôn siết chặt lấy vạt váy, mãi mới lí nhí gọi: “Anh Giang Diễu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play