Hơn nữa, Tam Nương tuy nhìn oai phong, nhưng thật ra không thể duy trì lâu, vận công một lúc là xương sườn lại đau, nụ hôn của người đàn ông cũng không thể chữa khỏi. Nàng căn bản không thể khống chế cá mập đi lâu được.
Thật ra cũng không hôn được bao lâu, cái gọi là "có thể phân tâm" chỉ là nói cho vui, chưa hôn được hai cái thì cá mập đã bắt đầu vùng vậy, suýt chút nữa hất văng cả hai người xuống biển.
Tam Nương đẩy Triệu Trường Hà ra, hung hăng trấn áp con cá mập, rồi đánh Triệu Trường Hà một cái: "Bổn tọa đã khôi phục rồi, ngươi còn dám khinh bạc? Đồ heo thối tha."
Triệu Trường Hà ủy khuất khoanh tay đứng một bên, thầm nghĩ nàng vẫn nên giả vờ yếu ớt đi.
May mắn là vận may của họ cũng không tệ lắm, chưa đến lúc Tam Nương không chịu nổi nữa thì mưa bắt đầu nhỏ dần, sương mù cũng tan bớt, ánh sáng le lói xuyên qua màn mây xám xịt, tầm nhìn càng lúc càng rõ.
Theo sương mù tan đi, một hòn đảo khác hiện ra ở phía xa. Nhìn có vẻ lớn hơn hòn đảo hoang trước đó, còn có cây cối.
Tam Nương mừng rỡ, thúc giục cá mập phá sóng tiến tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play