Chỉ cần có chân khí, dù dứng dưới mưa mười ngày cũng không sao, bây giờ nàng có thể ra ngoài rồi. Việc Triệu Trường Hà che mưa cho nàng cả đêm, thật ra đối với hắn cũng không phải vấn đề gì lớn.
Rõ ràng là không sao, nhưng Tam Nương không hiểu sao vẫn mềm yếu đáp: "Vẫn còn hơi mệt..."
Triệu Trường Hà cảm thấy nàng hẳn là không có vấn đề gì lớn, nhưng cũng không thể thay nàng cảm nhận sự mệt mỏi, chỉ đành nói: "Vậy nằm thêm chút nữa đi."
Tam Nương hơi do dự, hắn cuộn tròn người che chở cho nàng như vậy, tư thế chắc chắn rất khó chịu, hơn nữa thần hồn hắn đang suy yếu, cần phải nghỉ ngơi, đáng lẽ nàng nên để hắn ngủ mới đúng… Nhưng nàng lại có chút tham luyến cảm giác này.
Nàng len lén nhìn vẻ mặt Triệu Trường Hà, hắn dường như không phát hiện ra điều gì bất thường, vẫn đang nhìn về phía biển cả mênh mông.
Tam Nương thở phào nhẹ nhõm, nhỏ giọng hỏi: "Ngươi đang nhìn gì vậy?"
Triệu Trường Hà nói: "Thời tiết như vậy, dù là kẻ địch, khả năng tìm thấy chúng ta cũng rất thấp. Tinh thần ta chưa hồi phục, vết thương của ngươi cũng không thể vận công lâu dài, bây giờ phải chuẩn bị cho cuộc sống dài ngày ở đây. Ta đang nghĩ xem làm thế nào để xây nhà với những nguyên liệu sẵn có... Trên đảo này không có gỗ là vấn đề nan giải nhất, đá cũng không có mấy khối vuông vắn, xây nhà đá không khả thi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT