Vào khoảnh khắc hai người lướt qua nhau, anh ta thậm chí còn cảm nhận được lọn tóc của cô sượt qua gò má, để lại một hương thơm vấn vít như có như không…

Cô ấy ཞõ ཞàŋɠ mong manh đến thế.

Nhưng dáng vẻ lãnh đạm khi cô ngồi ghế lái lại toát lên khí chất ngạo nghễ  như thế một vị vua đầy quyền lực đang nhìn xuống giang sơn non nước thuộc về mình.

Đáy lòng Tần thiếu chợt thắt lại, máu nóng trong người trào dâng, không rõ vì lẽ gì lại ɕảɷ ŧɦấყ háo hức bừng bừng.

Anh ta nhanh chóng quay đầu và lái xe đuổi theo.

Mọi người đều đã nghe rõ tiếng bánh xe và tiếng động cơ xe đang lại gần.

Các đội viên đội đua xe cười nói: “Tần thiếu đã về rồi!”

Nghiêm Vũ Thành trầm mặt, bàn tay vô thức nắm chặt.

Anh ta chỉ mong Giang Tốc không xảy ra chuyện là tốt rồi…

Tiếng gầm rú của động cơ ngày một gần,…

“Oa!”

“Quá ngầu!”

Chiếc xe màu bạc và chiếc xe đỏ đen nối đuôi nhau xuống dốc, mang theo khí thế không gì cản nổi.

Trái tim mọi người bỗng chốc như bị treo lơ lửng.

“Cô ấy ở phía  trước ư?!”

Vào lúc này, ngay cả những người không biết gì về ô tô cũng sẽ bất giác cảm nhận được sức hấp dẫn của cuộc đua sống còn khi nhìn vào hai chiếc xe phóng nhanh như chớp và khuôn mặt thanh tú, xinh đẹp, đầy vẻ lạnh lùng điềm tĩnh của cô gái trong xe!

Sau thoáng sửng sốt, anh chàng nhiếp ảnh gia nhanh chóng cầm máy ảnh lên.

Lưu lại!Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng  T YT và web ty tnovel.

Phải lưu lại cảnh tượng này ngay!

Mọi người không ngăn nổi ɕảɷ giác phấn khích khi nhìn thấy cảnh tượng này!

Xe của Giang Tốc lao về phía trước, nhưng cô không dừng lại, mà sau khi ra khỏi con đường núi quanh co, lại bất ngờ băng qua một con sông rộng năm mét.

Bây giờ đang là mùa mưa và dòng sông chảy rất xiết.

Thân xe màu bạc như hòa vào làn nước lấp lánh.

Khoảnh khắc đó, mọi người theo bản năng nhìn chằm chằm chiếc xe tới ngây người, sững sờ há hốc miệng, nhịp tim đập như trống bỏi, dường như chỉ muốn nổ tung cả lồng ngực.

"...Giang Tốc!" Nghiêm Vũ Thành cất giọng hét lên.

Bên kia sông là vùng đất lầy lội, còn chưa được khai phá.

Bánh xe lăn nhanh, lấy đà vụt bay lên khỏi mặt đất rồi tiếp đất một cách êm ái.

Bánh xe tạo thành hai hàng vệt trũng trên bùn.

Bên bờ đất bùn, dòng sông vẫn chảy xiết nhưng âm thanh của nó không còn là tiếng gầm gừ như thể mãnh thú nữa mà đột nhiên giống tiếng cảm thản đấy kinh ngạc hơn.

Ngạc nhiên trước chiếc xe đã bay vút vượt qua nó.

Tim Nghiêm Vũ Thành đập điên cuồng trong lồng ngực, hệt như đang reo hò phấn khích.

Sự lo lắng và bàng hoàng của anh ta lúc đó biến thành kinh ngạc, máu trong người như sôi sục.

Anh ta thật muốn bật cười.

Làm sao cô ấy có thể... tuyệt vời đến vậy? !

Lúc này, sau một hồi kinh ngạc, mọi người nhanh chóng lái xe vòng qua đường quốc lộ, sang đầu bên kia sông, đến gần Giang Tốc. "Giang tiểu thư! Cô có sao không?" bọn họ hét lên từ bên kia sông.

Giang Tốc chậm rãi hít một hơi căng tràn lồng ngực.

Thật thoải mái.

Cô nhanh chóng tháo dây an toàn rồi đẩy cửa bước ra khỏi xe.

Bọn họ phải mất mười phút mới đến được chỗ cô.

Cô gái mảnh mai duyên dáng, nước da trắng như tuyết, vẫn nguyên vẻ ngoài yếu đuối mong manh và khí chất cao lãnh lạnh lùng không nhiều lời với người khác như trước.

Nhưng bây giờ khi tất cả nhìn vào khuôn mặt cô, họ vẫn ɕảɷ ŧɦấყ trái tim đập liên hồi và sự phấn khích ban nãy còn đọng lại nguyên vẹn. Ánh mắt họ nhìn cô nay đã thay đổi hoàn toàn.

Mọi người cùng nhau đưa Giang Tốc trở lại điểm xuất phát. ( truyện trên app T𝕪T )

Chung tiên sinh lập tức bước tới, hỏi: “Giang tiểu thư, cô có muốn thả lỏng tay chút không?” Đôi mắt ông như sáng cả lên.

Ông không hề có tư tưởng phân biệt giới tính. Tuy con người ông có vẻ rất cổ điển, nhưng vẫn luôn nhớ như in một câu nói của các vĩ nhân: “Phụ nữ có thể nâng đỡ một nửa bầu trời”.

Thật tuyệt vời!

Chung tiên sinh không ngừng lặp đi lặp lại điều này từ tận đáy lòng.

Ông ɕảɷ ŧɦấყ một thiếu nữ có thể lái xe giỏi đến mức này, thật khiến người ta kinh ngạc đến mức không còn từ nào có thể diễn tả được!

Giang Tốc lắc đầu.

Cuối cùng, Tần thiếu bước đến trước mặt cô, trong mắt anh ta hiện lên một tia phức tạp, nhưng nhiều hơn là hưng phấn và hào hứng.

Anh ta nhìn cô thật kỹ, như muốn khắc sâu hình ảnh cô vào đáy mắt mình.

"Cô thắng rồi." anh ta nói.

Anh ta không thể điều khiển xe bay vút qua sông như cô được.

Chung tiên sinh cười nói: “Đây không phải là một cuộc thi, chúng ta chỉ đang quay quảng cáo thôi.”

“Ừ.” Tần thiếu vui vẻ gật đầu: “Nhưng cô ấy vẫn thắng. Lời này nhất định phải nói… Tiếp theo mọi người định quay chụp thế nào? Nói cho tôi biết cần làm gì.”

"Tốt nhất vẫn là anh đuổi theo tôi." Giang Tốc nói ngắn gọn dứt khoát.

Tần thiếu nghe xong cũng không ɕảɷ ŧɦấყ lời nói của cô có gì kỳ quái nữa, thậm chí trái tim anh ta còn nảy lên vì phấn khích.

Tần thiếu: "Được!"

Nhóm nhiếp ảnh gia rất mau chóng thiết lập nhiều máy ảnh ở những vị trí khác nhau.

Chung tiên sinh sẵn sàng chi trả để sắp xếp hoàn thành quảng cáo này ngay trong ngày hôm nay.

Sau khi nghỉ ngơi, Giang Tốc và Tần thiếu rất nhanh nhẹn bắt đầu chính thức quay chụp.

Tần thiếu chẳng còn chút thái độ phản đối nào nữa.

Vào lúc Giang Tốc một lần nữa lái xe xuống đường núi và vượt sông, thân xe màu bạc dường như biến thành ngôi sao sáng chói nhất, ghi dấu đậm sâu trong tâm trí mọi người.

"Qua rồi! Lại vượt qua lần nữa!", người người xung quanh hét lên đầy phấn khích.

Vậy là Giang Tốc đã hoàn thành mỹ mãn công việc quay quảng cáo của ngày hôm nay.

Chung tiên sinh ngay lập tức cử người mang tư liệu ảnh chụp và thước phim đã ghi hình về công ty để đẩy nhanh công đoạn hậu kỳ. Nhưng ông cũng không rời đi ngay mà trầm giọng trao đổi: “chín mươi hai vạn tệ đưa cho Giang tiểu thư vẫn là thù lao quá thấp, trong ba tháng tiếp theo sau khi quảng cáo được phát sóng, tôi rất sẵn sàng chia cho Giang tiểu thư 15% doanh thu... Nếu Giang tiểu thư có yêu cầu khác, cô cũng có thể đề nghị, rất mong Giang tiểu thư sớm liên hệ với người đại diện của cô để chúng ta có thể ký thêm một phần hợp đồng bổ sung."

Ánh mắt vốn lạnh lùng của Giang Tốc lập tức sáng lên.

Tần thiếu gia lúc bấy giờ mới đi tới: "Cô là người mẫu à?"

Chung tiên sinh cười: "Ồ không. Tần thiếu không mấy khi để ý giới giải trí thì phải? Giang tiểu thư là một thực tập sinh nổi tiếng trong chương trình tuyển chọn thiếu nữ tài năng mới nhất đó."

Tần thiếu càng ngạc nhiên hơn: “Chương trình tuyển chọn tài năng? Nghệ sĩ?... Vậy mà cô còn lợi hại như vậy nữa?”

Con người cô toát lên một khí thế mạnh mẽ và cao ngạo, thậm chí vẫn có thể ung dung và lãnh đạm ngay cả khi đối mặt với ranh giới của sự sống và cái chết. Loại sức mạnh này như thể đã khắc sâu vào tận trong cốt cách, chỉ quan sát bề ngoài có lẽ rất khó nhận ra, nhưng một khi đã bộc lộ ra thì quả thực rất chấn động lòng người.

Giang Tốc: "Lợi hại ư?"

Cô ngừng một chút, bình đạm nói: “Có lẽ là vì… có người làm đơn giản là để cạnh tranh so tài, có người lại làm vì sinh tử sống chết.”

Tần thiếu: "Hả?"

Anh ta hoàn toàn không hiểu những gì Giang Tốc vừa nói, nhưng điều đó chẳng ngăn cản anh ta để lại danh thiếp cho Giang Tốc.

Giang Tốc lên xe trở về.

Tần thiếu dõi theo chiếc xe chở cô một lúc lâu trong vô thức.

Trên mạng, tài khoản chính thức rất nhanh chóng lên bài cập nhật tin tức cho người theo dõi.

@Hãng xe Vô Đương Phi: Quảng cáo của Giang tiểu thư đã hoàn thành ghi hình trong một lần và sẽ được công chiếu vào Chủ nhật tuần này. Mong được mọi người đón xem.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play