Rốt cuộc thì Trình thị trong hai năm này cũng rất xuất sắc ở lĩnh vực công nghiệp năng lượng quốc gia.
Từ Đại Chí âm thầm líu lưỡi.
Hóa ra là anh ta đã quá thiển cận!
Trước đó anh ta còn ɕảɷ ŧɦấყ Giang Tốc trẻ người non dạ, chọn nhãn hàng chẳng chút danh tiếng, chẳng phải là đồng thời hai tay dâng cơ hội tốt cho đối thủ hay sao.
Hiện tại xem ra… là anh ta nghĩ sai rồi! Giang Tốc quá là nhìn xa trông rộng! Xứng đáng để dựa vào! Chính là cây rụng tiền của công ty đây rồi!
Từ Đại Chí còn đang âm thầm tự chửi mình, Chung tiên sinh đã quan sát Giang Tốc thật cẩn thận rồi nhận xét: “Giang tiểu thư tâm tính rộng rãi, khí chất xuất sắc, quả thực là khác xa lời đồn.”
Từ Đại Chí lăng lẽ tự nhủ, đúng thế.
Vậy mà anh ta đã từng nghĩ cô chỉ là một bình hoa nhu nhược yếu đuối.
Chung tiên sinh chân thành tiếp lời: “Tôi hi vọng Giang tiểu thư có thể thật sự nhập tâm mà phát huy khi quay quảng cáo này, đừng thể hiện điều gì đi ngược lại với giá trị thương hiệu của chúng tôi…”
Vị giám đốc điều hành cấp cao của Vi Quang nghe vậy, còn nghĩ là Chung tiên sinh đang nhắc nhở Giang Tốc đừng có ôm ấp ý đồ gây chú ý bằng khoe thân hở bạo khi quay quảng cáo.
Mà Chung tiên sinh lại nói: “Tôi nghĩ là thù lao của Giang tiểu thư có thể tăng từ 62 vạn lên 92 vạn, mọi người nghĩ sao?”
62 vạn nghe có vẻ nhiều, nhưng thực ra sau khi trừ đi khoản phân chia cùng công ty và thuế, thực nhận đến tay Giang Tốc cũng chẳng còn lại bao nhiêu.
Chung tiên sinh chủ động đề nghị tăng mức thù lao, quả thật là một sự vui vẻ lớn đến bất ngờ.
Điều này khiến vị giám đốc điều hành cấp cao của Vi Quang và Từ Đại Chí đều sửng sốt.Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng T YT và web ty tnovel.
Số tiền này đối với Giải trí Tam Kim căn bản không được coi là rất lớn, nhưng mà rất hiển nhiên là một dấu hiệu vô cùng tốt đẹp! Nó thể hiện giá trị của Giang Tốc! Nó thể hiện khả năng tương lai sẽ có nhiều thật nhiều nhãn hàng công nhận Giang Tốc! Đồng thời cũng sẵn lòng chi trả nhiều thật nhiều tiền!
Giang Tốc: “Được.”
Cô nhận lấy những gì mình xứng đáng được hưởng, không hề khách khí mà còn có chút vui sướng đáp lời.
Hai bên vui vẻ ký kết hợp đồng, cũng nhất trí thời gian quay chụp quảng cáo.
Chung tiên sinh hào phóng trả trước 20 vạn, sau khi trừ đi khoản phân chia cùng công ty thì còn 12 vạn, trừ thuế nữa là còn 88600 tệ.
Giang Tốc không chê ít.
Bởi vì đối với cô, đây là khoản tiền đầu tiên cô chân chính kiếm được.
Cô tự do rồi.
Cô không còn là một sát thủ chỉ thụ động bị tổ chức thao túng trong lòng bàn tay nữa.
Tiền đã nhanh chóng được chuyển tới thẻ của Giang Tốc trong lúc Từ Đại Chí đứng dậy tiễn Chung tiên sinh. Mặt khác, thời gian quay tập tiếp theo của chương trình tuyển chọn cũng được thông báo rộng rãi trên mạng.
Ba ngày sau.
Giang Tốc trở về tầng 29, đi ngủ từ sớm để chuẩn bị trạng thái tốt nhất cho buổi quay chụp ngày mai.
Sau khi trở về, Chung tiên sinh cũng phát một thông báo trên tài khoản chính thức.
Thiên Thiên và Thuần Duyệt cũng đăng bài.
[Giang Tốc là hạng nhất sao? Chính là hạng nhất với số phiếu bầu nhiều nhất đấy!]
[Fan sự nghiệp quá sung sướng rồi, aaa, tôi đây là hâm mộ em gái thần tiên gì đây!]
[Không không, tại sao cô ấy lại không chọn Thuần Duyệt? Nhường cho Lâm Tư Phong ư?]
[Có phải là tổ chương trình cố ý chèn ép không? Trước đó bỏ phiếu cũng có “BUG”, =.=]
[Giang Tốc thực là không giỏi chọn mấy cái này đâu. Một thần tượng đáng yêu đi quay quảng cáo xe hơi? Liệu có phải là cái loại người mẫu xe hơi trá hình kia không? Nếu là vậy thì… quá buồn nôn.]
[+1, cái quảng cáo này chẳng thể nào kéo phiếu, khéo khi còn giảm phiếu nhiều hơn.]
…
Lúc tổ chương trình xem được phản hồi của cư dân mạng, cũng là khóc không ra nước mắt. ( truyện đăng trên app TᎽT )
Đây không phải bọn họ chèn ép mà!
Nhưng mà có lịch sử đen tối trước đó, họ có nói gì cũng đều vô dụng cả.
Nếu mà sớm biết Giang Tốc lợi hại như vậy, đằng sau còn có hậu đài vững chắc, bọn họ cũng không làm ra một màn như thế đâu!
Sáng sớm ngày hôm sau, nhãn hàng phái một chiếc xe qua đón Giang Tốc.
Giang Tốc vừa đi, Đinh Toàn liền nhận được một cuộc điện thoại.
Lúc này, Vạn Duyệt hoảng sợ nhìn cô ta: “Làm sao bây giờ? Công ty của chúng ta lại muốn từ bỏ em? Chị Đinh Toàn, chị có cách gì giúp em không?”
Đinh Toàn hơi né tránh cô ta rồi bước tới cầu thang thoát hiểm để nghe máy: “A lô.”
Đầu kia truyền tới giọng của Đổng Giai Ngọc: “Không phải là cô đã nói rằng tổng giám đốc của Giải trí Sư Vương cùng Tôn tổng của Tam Kim chuẩn bị đá Giang Tốc để lót đường lấy lòng cô hay sao? Thế mà phiếu bầu của Giang Tốc hơn cô tới tận mấy vạn phiếu kia kìa.”
Lời này cũng quá đau thấu tim gan rồi, Đinh Toàn không cách nào phản bác.
Đổng Giai Ngọc thế mà vẫn chưa dừng, còn phẫn nộ tiếp tục: “Cô cũng nói là cô đã nhìn thấy cô ta cùng Triệu Thu Doanh bí mật gặp gỡ. Thế thì ảnh chụp đâu? Ngay cả một bằng chứng cô cũng không đưa ra nổi? Cô như vậy mà còn mong chờ tôi giúp cô?”
Đinh Toàn cắn chặt răng, nhớ lại lời đồn ngày hôm đó cô ta nghe được, trong lòng lại âm thầm chửi người.
Mày nghĩ mày là cái thá gì chứ Đổng Giai Ngọc?
Không phải còn đang lăn lộn lấy lòng mấy tên đàn ông, rồi cố gắng tới liều mạng cũng chưa thể gả vào Trình gia hay sao?
Nhưng Đinh Toàn không nói ra thành tiếng.
Cô ta chuyển giọng: “Rất nhanh là sẽ có ảnh chụp. Mà quảng cáo tới của Giang Tốc có lẽ sẽ…”
Đổng Giai Ngọc nghe được là sắp có ảnh chụp, liền cúp máy.
Nếu không phải cô ta sợ bị Trình Việt và Triệu Thu Doanh phát hiện, cô ta nào có thể lại nhát gan sợ bóng sợ gió như thế này chứ?
Đổng Giai Ngọc tự nhủ, sẽ đợi để xem cái quảng cáo mà Đinh Toàn vừa nhắc tới.
Giang Tốc như là một cái dằm trong tim, vốn dĩ rất là nhỏ nhưng không ngờ lại càng lúc càng lớn mà chẳng cách nào nhổ ra được. Cô ta rất sợ hãi, sợ hãi rằng Trình Việt biết cô ta đã ngầm ám chỉ trong bóng tối, bức cho Giang Tốc nổi điên rồi suýt mất mạng.
Hà cớ gì Giang Tốc nhảy sông rồi mà lại không chết chứ?
…
Giang Tốc đến địa điểm quay chụp, thay một chiếc váy xẻ tà màu lam theo hướng dẫn của chuyên gia tạo hình. Váy xanh phối với một sợi trang sức mảnh đeo hông gắn đầy đá quý, vừa phác họa lên vòng eo nhỏ nhắn hoàn mỹ, lại vừa phát ra âm thanh đinh đinh vui tai theo mỗi bước chân. Cả người cô đều toát lên vẻ mỹ lệ thanh thoát.
Một chiếc xe Vô Đương Phi đang đỗ ở đó.
Nhiếp ảnh gia liền dạy cô tạo vài dáng chụp.
… quá tẻ nhạt.
Giang Tốc tự nhủ.
Khi Nghiêm Vũ Thành vào cửa, vừa vặn nhìn thấy Giang Tốc đang ngồi trên đầu xe, làn váy xõa tung trên mui xe như một đóa hoa đang nở rộ, lại như đang nửa ôm ấp mà nửa hững hờ để lộ ra đôi chân trắng nõn xinh đẹp…
Cô ngồi ở đó, dường như trở thành một báu vật vô giá trong buổi đấu giá bảo vật.
Nghiêm Vũ Thành ngưng thở một lúc, tùy tiện chọn một chỗ ngồi thuận tiện, không muốn quấy rầy Giang Tốc.
Nhiếp ảnh gia đã chụp mấy bức liền nhưng vẫn chưa hài lòng với kết quả, hết nhăn trán lại nhíu mày.
“Cô di chuyển…”
Thế là Giang Tốc bắt đầu đi quanh chiếc xe và tạo dáng.