Tại Tuyên Vi Điện, Nhị hoàng tử vừa tới liền thì thầm với Hiền phi về chuyện này: “Mẫu phi, người nói số đồ vật được tặng đi cũng không ít nhỉ? Hơn trăm người mà, Hoàng hậu nương nương cũng chịu chi quá?”
“Chuyện này ta có nghe nói.” Hiền phi lắc đầu: “Thục phi thua không oan. Từ trước đến nay chỉ nghe nói thưởng cho người được giữ lại, khi nào nghe nói thưởng cho cả người bị loại ra?”
“Đúng vậy, người nói nàng ấy làm thế để làm gì? Đa số đều là cô nương ở địa phương, lần này đi rồi cả đời này cũng chẳng gặp lại, chỉ vì muốn bán cái tiếng tốt thôi sao?” Cung nữ Nguyệt Cầm khó hiểu.
“Làm gì à, ngươi biết bệ hạ nói về Hoàng hậu như thế nào không?” Hiền phi hỏi.
Nguyệt Cầm gật đầu: “Dạ, bệ hạ khen Hoàng hậu nương nương nhân thiện, nói Hoàng hậu nương nương quá mức thiện tâm.”
“Đúng vậy, thế nào là thiện tâm? Thưởng cho người sắp vào phủ tông thân hoặc tiến hậu cung, đó chỉ là quy củ. Có lẽ còn gặt được danh tiếng mượn sức tông thất. Nhưng thưởng cho những người bị loại, đó là để an ủi các cô nương. Là vô dụng, nhưng bệ hạ có thể thấy, ngôn quan cũng có thể thấy. Hoàng hậu nhân thiện biết bao? Hơn nữa, trước mắt là vô dụng, nhưng liệu có thực sự vô dụng không? Năm tháng dài lâu, bên ngoài không có ai không nói Hoàng hậu tốt.” Hiền phi thở dài.
“Nội tâm thật thâm sâu a…” Nhị hoàng tử nghe xong, rồi tặc lưỡi nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play