“Cô nương họ Tô này quả thực là hoa dung nguyệt mạo a, dáng vẻ như thế này thật sự khó được.” Quý phi nhìn gương mặt một cô nương bên dưới, quay đầu nói với Vô Miên.
Nàng ấy quá xuất chúng, dù Quý phi không nói thì người khác cũng nhìn thấy, vậy thì sao không nhắc tới chứ?
“Ừm, không tồi.” Vô Miên quay đầu nhìn Thái hậu: “Mẫu hậu thấy sao? Trong quyển sách này cũng có ghi chép về cô nương này, còn là người tâm linh thủ xảo nữa.”
Thái hậu lại nhíu mày.
Thái hậu trầm ngâm một lát rồi nói: “Hoàng đế, tú nữ vào cung làm phi tần là để khai chi tán diệp. Về dung mạo đương nhiên không thể không tốt. Nhưng quá mức diễm lệ quyến rũ, lại không phải chuyện tốt. Khó tránh khỏi sinh ra nhiều chuyện, lại khiến hậu cung bất hòa. Lúc trước Lý thị đã gây ra không ít phong ba, ai gia thực sự xin miễn thứ cho kẻ bất tài. Nàng này cũng không có gì không tốt, chỉ là ai gia nghĩ, không cần phải cho nàng tiến cung.”
Lúc đó, mặt cô nương họ Tô liền tái mét. Bị Thái hậu nói những lời như vậy, không chỉ không được tiến cung, nàng còn làm sao mà gả chồng được nữa?
Anh Quỳnh Lâu không mấy bận tâm. Cô nương họ Tô này quả thực rất đẹp, nói là tuyệt sắc cũng không quá. Nhưng hắn cũng không có ý định chiếm làm của riêng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT