“Cũng chỉ là định ra người, hôn sự không vội, cứ qua hai năm nữa hãy hay.” Năm sau Đại công chúa mới mười lăm, vội gì xuất giá đâu, chờ nàng mười bảy mười tám cũng không muộn.
“Ta trước kia cũng đã chuẩn bị chút hồi môn cho Đại công chúa rồi. Nếu ngày cưới không vội thì càng tốt, ta cũng có đủ thời gian chuẩn bị. Chẳng sợ bệ hạ chê cười, mấy năm trước ta nào có nghĩ tới những chuyện này.” Vô Miên mỉm cười: “Nói ra thì, cái năm ta mới tiến cung, so với Đại công chúa bây giờ cũng chẳng lớn hơn mấy tuổi.”
“Nàng làm rất tốt, đều có người của Điện Trung Tỉnh phụ trách cả. Nàng muốn cấp cái gì, chỉ cần khai một cái đơn cho họ là được. Nàng chỉ cần chuyên tâm tích cóp đồ hồi môn cho Ngọc Châu Nhi nhà chúng ta thôi.” Anh Quỳnh Lâu nắm chặt tay nàng, nghĩ lại năm đó nàng, ấn tượng cứ như không rõ ràng lắm.
“Nàng làm mẫu hậu rất tốt, không cần tự ti đâu.”
“Được bệ hạ khen như vậy, thiếp liền không còn lo lắng nữa.” Vô Miên khẽ thở dài: “Chỉ là lo liệu hôn sự cho con cái, rốt cuộc cũng là lần đầu. Bệ hạ nói xem, Ngọc Châu Nhi do chính thiếp sinh ra mới lớn ngần nào, chỉ mới hai năm trước thôi, thiếp còn cảm thấy mình vẫn là một đứa trẻ.”
Anh Quỳnh Lâu không nói gì thêm, chỉ nắm chặt tay nàng.
Có rất nhiều nữ nhân luôn muốn biểu hiện mình thập phần có năng lực trước mặt phu quân, cái gì cũng có thể thành thạo. Đặc biệt là những việc hôn tang gả cưới này, tốt nhất là khiến người khác cảm thấy mình chẳng hề lo lắng, vô cùng đảm đang.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play