Ngọc Châu Nhi lúc đầu không hiểu vì sao mẫu thân lại ngủ nhiều đến vậy. Nhưng khi bà vú giải thích cho nàng nghe xong, nàng dường như đã hiểu ra.
“Vậy em trai trong bụng mẫu thân có giống Tứ ca ca không ạ?” Nhận thức của nàng là, nếu là bé trai thì sẽ giống Tứ ca ca vậy.
“Đương nhiên sẽ không hoàn toàn giống nhau, tiểu hoàng tử do nương nương sinh ra là con đích. Nếu nói về dáng vẻ thì ngược lại có thể giống ngài,” Ninh thị cười nói.
“Nhưng đừng nói như vậy, nương nương chúng ta mong tiểu hoàng tử giống chính mình mà,” Hồ thị cười nói.
“À, thì cũng đúng, dù sao tiểu hoàng tử do nương nương sinh ra, chính là em trai ruột thịt của Ngọc Châu Nhi, cùng một mẹ sinh ra, thân cận nhất rồi còn gì,” Ninh thị xoa trán Ngọc Châu Nhi.
Ngọc Châu Nhi vì thế liền bắt đầu mong chờ, cơ bản mỗi ngày đều phải đến sờ bụng mẫu thân, nàng cũng không nói gì, chỉ là đôi mắt sáng lấp lánh. Nàng hiện tại cũng không thể nghĩ đến chuyện có em trai em gái sau này, mẫu thân có thể sẽ bất công hay không, nàng chỉ là rất mong chờ.
Tháng Mười, thời tiết lạnh. Gió lớn từng cơn, Vô Miên nằm trên sập trong nội thất ngủ an ổn, gió lớn thổi bên ngoài nàng cũng không bị đánh thức. Trong phòng ấm áp hòa hợp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT