Khi tiễn hắn đi, trong lòng cũng không nỡ, chỉ là lúc đó Thẩm thị yêu cầu, thứ hai hắn khi đó không ở trong cung quả thật tốt hơn.
Đứa trẻ này quả thật chịu ủy khuất, việc của người lớn, không liên quan đến hắn.
Nhưng chuyện đời này có thể tính toán rõ ràng như vậy sao?
Năm đó sau tai họa đó, thậm chí có người thượng thư yêu cầu phế hắn làm thứ dân nhốt lại.
Cũng chỉ mới mấy năm trôi qua mà thôi.
“Con còn nhớ mẫu thân con không?” Anh Quỳnh Lâu hỏi.
Đại hoàng tử đang quỳ run lên: “Tự nhiên nhớ rõ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT