Ánh sáng trong phòng âm trầm.
Trần Ôn không bước tiếp nữa, chỉ khoanh tay đứng yên tại chỗ, ngực bắt đầu chậm rãi co chặt.
Dược hương quen thuộc thấm vào ruột gan, chui vào máu, mang theo cơn đau thắt, bức năm ngón tay hắn cuộn lại. Vết cứa trong lòng bàn tay còn chưa khép lại, giờ bị xé rách thêm, vừa nhức nhối vừa chết lặng.
Khi nắm thứ gì đó trong tay một thời gian dài sẽ khiến người ta sinh ra ảo giác quen thuộc, quen đến mức bình thường không thể bình thường hơn.
Mười năm qua, đồ vật của Giang Chiểu tặng, thậm chí kể cả bản thân Giang Chiểu, hắn đều cho rằng là của hắn.
—— chỉ mỗi mình hắn có thể có.
Đột nhiên bây giờ phát hiện không phải, trong lòng khó tránh khỏi mất mát. Sự mất mát này lại không đơn giản là tiếc nuối, mà nó làm trái tim đau đớn, khiến tâm trạng nặng nề, uất nghẹn.
Ninh Đình An đứng dậy hành lễ, sau một lúc lâu mới nghe Trần Ôn nói, “Nằm đi.” Thanh âm lộ ra mệt mỏi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play