Thụy Vương cảm thấy hôm nay Trần Ôn không đúng lắm.
Không thèm đếm xỉa đến y một chút nào.
Từ lúc đến Thẩm gia, mặc kệ y nói cái gì, hắn cũng không thèm đáp lại, ngay cả một tiếng “ừ” có lệ cũng không nói.
“Hoàng huynh, huynh cũng cho rằng lời lão say rượu kia có ẩn ý, đúng không?.” Thụy Vương nghe ra được lời lão nhân kia nói không chỉ có liên quan đến cơ nghiệp Thẩm gia, mà còn liên quan đến trận ôn dịch mười năm trước.
Chuyện mười năm trước, Trần Ôn cũng không biết, Thụy Vương nhỏ hơn hắn hai tuổi, càng mù mịt hơn.
Chỉ biết Giang tướng quân cùng Giang nhị phu nhân vong mạng vì trận ôn dịch nên được phụ hoàng phong làm liệt sĩ, đối với Giang gia chiếu cố mọi đường.
Ngay cả hôn sự giữa hoàng huynh và Giang cô nương, mẫu hậu cũng phải dùng thủ đoạn, chiêu chiêu đều nhằm vào hoàng huynh, không chút nương tay. Từ nhỏ đến lớn, mẫu hậu luôn cực kỳ che chở Giang cô nương, thậm chí thương yêu Giang cô nương còn hơn thân sinh nhi tử. Chuyện như vậy, nhất định là có nguyên nhân đặc biệt.
“Bất quá, Thẩm gia có đơn thuốc gì nhỉ?” Thụy Vương hỏi thêm một câu, Trần Ôn đang đi đằng trước đột ngột dừng lại. Thụy Vương kịp thời ổn định gót chân, trên mặt kinh hoảng chưa lui, đã thấy đôi mắt Trần Ôn dán ở trên người y, mất một lúc mới đạm nhiên nói, “Chuyện này không phải việc của ngươi. Sang năm hồi kinh, cô sẽ đích thân bẩm báo phụ hoàng, cũng đã đến lúc định thân cho ngươi rồi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT