Tang Du cũng đã có phương hướng đại khái, mọi người chỉ cần đi theo hắn là được, bọn họ ngự kiếm bay về phía trung tâm Băng đảo. Trên mặt đất, Tiểu Bạch vẫn chạy ở phía trước, những người khác thì đi theo phía sau.
Họ ngự kiếm phi hành, cách mặt đất rất gần, Diệp Lan có cảm giác như mình đang trượt tuyết.
Băng đảo như một vùng đất tận cùng thế giới, không có rừng rậm, không có mặt cỏ, cũng không có một bóng linh thú nào, chỉ có những dòng sông băng dài vô tận, nhìn thập phần cô liêu.
Trên mặt đất trừ bỏ làn tuyết trắng xóa cùng những tảng đá nâu đen, còn có không ít khối băng. Dưới ánh mặt trời, những khối băng này phản chiếu ánh sáng như kim cương.
Bay được một đoạn thời gian, nhóm người cũng đã đi được nửa lộ trình, cuối cùng cũng phát hiện được một tồn tại sinh mệnh khác trừ bọn họ.
Đó là một con Tuyết Hồ, nó đang đào gì đó trên nền tuyết, thỉnh thoảng nó sẽ đem tuyết trên mặt đất bới ra, chất đống ở một bên.
Toàn thân Tuyết Hồ điều là màu trắng, thân hình của nó không quá lớn, màu sắc hòa lẫn với nền tuyết, nếu không phải vì nó ngẩng đầu lên nhìn đám nhân loại to lớn, bản thân lại bỏ hố tuyết để chạy trốn mà phát ra tiếng động, thì có lẽ những người khác cũng không phát hiện ra nó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT